ZingTruyen.Store

Allxtake Con Re Nha Hanagaki Khong Chi Co Mot


trong một căn phòng nhỏ , nơi đây chính là nơi sinh hoạt ngủ nghỉ của anh tỏng những ngà ở lại tiệm xe cố hoàn thành xong sản phẩm giao cho khách , nói là nhỏ nhưng cũng đường xem thường , có đầy đủ hết tất cả tiện nghi ở đây tủ lạnh , tivi , điều hòa , một cái tolet cũng đầy đủ tiện nghi luôn , và điểm chính là một chiếc giường ngủ to bự . 

takemichi đặc balo của mình xuống , xoay xoay cái cánh tay lại chỉnh chỉnh cái cổ , sinichiro trông cậu có vẻ mệt mỏi liền ngoát ngoát cậu đến ngồi trên giường 

" em sao vậy , mệt à , đến anh giúp em massa " 

Takemichi ngoan ngoãn nằm xuống , chìa tấm lưng nhỏ của mình lên trên hoàn toàn thư giản đễ cho Sinochiro cứ thoang thoát đôi tay xoa xoa nắn nắn rồi vỗ vỗ lại tiếp tục xoa xoa nắn nắn , Takemichi thả lỏng cả thân thể nghe gân cốt mình được xoa dịu rõ rệt , hưởng thụ cái gọi là đê mê của xương xẩu khi được massa . 

" chân của em nữa " 

' rồi rồi " 

Ít khi thấy takemichi làm nũng , Sinichiro cũng rất sẵn lòng chìu ý cậu , bàn tay có phần hơi thô chai vì công việc hằng ngày không ngừng xoa nắn đôi chân nhỏ non mềm của cậu , da dẻ của cậu rất là trắng trẻo , đến cả từng ngón chân một đều là trắng , vừa trắng vừa nuột nà Sinichiro kiềm lòng dằn bản thân không được gặm cắn những ngón chân nhỏ nhỏ xinh xinh kia , không được mạnh bạo với đôi chân mê người này 

" xong rồi , em mau đi tắm đi , công tắc vặn qua bên trái là nước nóng đấy , nhớ cẩn thận coi chừng bỏng " 

Takemichi gật gật đầu đi đến chiếc balo chứa đầy hành tran của mình lục lọi lấy ra một bộ đồ ngủ ưa thích đi vào bên trong , Sinichiro cũng có chút thắc mắc không biết câu đêm theo bao nhiêu bộ mà nó đôn lên to thế . Tranh thủ cậu nhóc đang tắm anh chuẩn bị bài tiệc , cho những món Takemichi mua được cho vào lo vi sóng hâm lại , rồi bày ra đĩa , dọn bánh kem lên , khi takemichi tắm xong đi ra ngoài thì mọi thứ cũng đã sẳn sàng 

" chờ chút , em có mua nước ngọt " 

cậu đi đến cái túi đặc canh balo , lấy ra mấy lon nước đặc lên bàn , nhưng khi nhìn lại mới ngỡ ngàn 

" thôi rồi , đây là bia mà , sao lại thành ra thế này , em nhớ là mình đã lấy 4 lon nước ép thơm mà "

Sinichiro cầm lên xem thử " chắc nhân viên gói nhầm cho em rồi , nếu không họ không cho em mua thế này đâu " 

anh đi đến bên tủ lạnh lấy ra hai lon nước ngọt mà lúc nào mình cũng chuẩn bị sẵn đem đến chỗ cậu lại chu đáo khui ra " em uống cái này đi , bia này để cho anh " 

Buổi tiệc nhỏ cứ như vậy diễn ra , không khí có chút gượng gạo lúc dầu nhưng một lác sao đã không còn có gì gọi là trở ngại nữa , Sinichiro khi say nói rất nhiều , hai mắt cũng bắt đầu không nhướng lên nỗi nhưng lại cứ kiên trị ngồi tán gẫu với cậu đên nữa đêm mới thôi 

anh khen nào là bánh kem cậu mua ngon quá , thức ăn cậu mua cũng ngon quá , ngay cả bia cậu mua nhầm cũng khen là ngon quá mặc dù cậu chả biết ngon chỗ nào , chỉ là nhầm lẫn thôi mà , nếu cho cậu chọn Takemichi sẽ chọn loại khác ngon hơn nhiều . 

" Takemichi , takemchi , Takemichi " 

Takemichi mím môi cười thầm còn lén lúc trây bánh kem lên mặt của anh còn tranh thủ vẻ mặt mèo , cả khuôn mặt cứ đỏ rần , đôi mắt lờ đờ nhưng nhìn cậu thì không trật phát nào ,  takemichi có chút cảm thấy người này thật sự rất dẽ thương , đã biết tửu lượng không giỏi mà cứ thích uống để đến giờ phút này say bí tỉ cứ luôn miệng gọi tên cậu , cứ luôn miệng nói nhảm cũng nghe ra được là đang nói cái gì so với dáng vẻ hiền dịu bình thường đúng là một trời một vực 

" anh say rồi  , để em dẹp cho " 

" Takemichi , em tha cái gì lên mặt anh vậy " 

Sinichiro cau có đôi mày dẫu mỏ như hờn dận nhưng lại thật giống như đang nũng nịu với cậu , anh chỉ chỉ lên mấy vệt bánh kem đính trên mặt mình , quơ tay lấy cái khăn chùi chùi đi 

Takemichi không nhịn được mà cười thành tiếng , âm thanh trong trẻo phát ra hồn nhiên trước tiếp xoáy thẳng đến trái tim của ai đó , anh lao đến chỗ cậu đè thân hình nhỏ nhắn này xuống giường nhìn cậu lăm lăm

" em lại còn dám cười " 

takemichi vô tư gạt nước mắt vì không nhịn được cố nén cười nói " em xin lỗi nhưng mà Sinichiro nhìn đáng yêu quá " 

cả khuôn mặt anh nóng rần lên , bởi vì anh đang say nên có lẻ cậu sẽ không nhận ra sắc đỏ kỳ dị trên nước da của người đối diện đâu . Sinichiro bỏng chóc im lặng , tim anh đập nhanh lên tương cơn như những hồi trống dồn dập muốn phá vở lòng ngực anh vậy , một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu áp lên trên ngực anh , cả người anh đều nóng , nhịp tim tác động mạnh mẻ đến lòng bàn tay của Takemichi khiến cho cậu không khỏi một phen bất ngờ , cậu không hiểu cảm lúc này là gì nhưng mà hình như tim của cậu vừa thóp lại sao đó là đạp liên hồi theo 

Gương mặt cậu đỏ bừng lên , cả má cả tai rồi lan xuống cổ , chỉ cảm thấy cảm xúc mơ hồ này khiến cho cậu cứ rộn ràng không thôi .  Không gian bỏng chóc yên lặng chỉ còn lại hai trái tim chung nhịp đập bịch bịch liên hồi . 

Mắt anh nhìn cậu  , say đắm đó là từ khóa dành cho ánh nhìn đó , nó khiến cho cậu rạo rực cả lên , khuôn mặt anh nhìn từ dưới lên rất đẹp và cuốn hút và cậu bị mê mẫn trước vẻ đẹp mày . Anh từ từ nắm mắt cậu cũng từ từ nắm mắt , có vẻ cả hai dang đi một cách đồng điệu , cứ như vậy hai cánh moi từ từ cạm vào nhau , tư vị mang lại là một mỹ vị vô cùng ngọt liệm và mê người , đôi moi nhỏ của cậu non mềm như cánh hoa anh đào được tẩm mặt ong vậy mê ly đến lạ thường , tiếng môi lưỡi mút vào nhau nghe thật ái mụi , cả không gian thoáng chóc ngập trong mùi hoocmon ương ngạnh xọc đến mũi cậu gây tê liệt cả thần kinh làm cho Takemichi đầu óc mụ mị bị choáng ngợp trước hương thơm này , màng hôn sâu vẫn chưa hết thúc , anh gì cậu xuống giường bàn tay đặc lên mái tóc mềm mượt kia , tay còn lại lòn vào trong áo , cảm giác đầu tiên là một mãnh vãi được buộc chặc , anh có hơi ngạc nhiên sau đó là di dời lên trên chạm vào hạt đậu đỏ đang sưng táy bên trong lớp áo bằng lụa bóng của cậu , ngón tay miết nhẹ lập tức cả người cậu liền có phản ứng rướn người khẻ rên một cái trong cuốn hong , âm thanh trong trẻo mê người phát ra làm cho dây thần kinh anh giật băng băng 

Hai người lúc  này mới chịu buôn đôi môi nhau ra , kéo theo một sợi chỉ bạc trên đầu lưỡi , tiếng takemichi khẻ thì thầm " mùi này là gị vậy  , em không chịu được khi ngửi nó "

Anh cuối người hôn lên cần cổ trắng ngần của cậu , miết nhẹ vành tay cậu bằng răng dùng chất giọng ấm áp vốn có nhưng lại thập phần quyến rủ , là giọng nói khiến cậu bồi hồi hôm đó " là hoocmon của anh , anh là Apha trội , em thích nó không "

" um... " 

Chiếc lưỡi ma mị ước ắc trường dài từ dưới cổ xuống đến xương quai xanh nhỏ bé , cũng không trước tiếp xuống ngực mà đảo một vòng chuyển đến yết hầu ngậm mút một hòi lại đến quay hàm bên còn lại xoáy vào tai , cảm giác tê rần cả người , như thể có một luồn điện chạy quanh vậy , khiến cho cơn mê mang ấy cứ dây dẳng . Takemichi cũng không chiu yên phận nằm không , bàn tay nhỏ hư hỏng này đã tháo phăn khóa quần của anh từ lúc nào rồi , cồn thịt bên trong cứng nhắt nhô cao đến dáng sợ , những ngón tay tinh xảo cứ như vậy giảo hoạt mân mê phía bên ngoài kích thíhc từng hồi cơn dục nộ của anh , ảnh chỉ biết cắn chặc răng cố chiu , khẻ nhéo mũi cậu trách phạt con mèo nhỏ này thật là ngỗ ngáo 

Sinichoro ngẫn đầu lên để cậu cởi áo giúp anh , bàn tay của anh trên người cậu cũng giảo hoạt cởi cúc áo , để lộ thân thể nuộc mà trắng nỏn như là một búp măng mới nhú , sau lớp vỏ là thịt trắng căn mọng mời gọi sự thèm khác muốn thưởng thức . Ngay cả chiếc quần đáng thương của cậu cũng bị anh dễ dàng cởi bỏ , chỉ còn mỗi vòng vải quấn quanh eo là khiến cho anh có chút lao lực ... ken ...ken ... một chiếc vòng vàng rơi xuống đất phá bỏ sự yên tỉnh mê mụi này 

" em là Omega " 

Takemichi hơi rụt đầu khẻ gật gật , Sinichiro chỉ khẻ cười xoa xoa mái tóc mềm mượt bồng bềnh của cậu 

" vậy thì càng phải nhẹ nhàng một chút " 

cậu khó hiểu , vì sao phải nhẹ nhàng, cứ trước tiếp hành sự luôn không phải tốt à . Đôi mắt anh lờ đờ nhìn cậu , từ lúc bắt dầu đã là như vậy , nhưng không vì thế mà che giấu đi sự khác khao muốn có cậu lúc này của Sinichiro được 

Anh lại cuối người , hai thân thể trần như nhộng cuốn lấy nhau , anh há miệng đớp lấy đầu nhũ nhỏ xíu mẩn cảm kia , mút kịch liệt như thể đứa trẻ đang tìm về với sữa mẹ , cảm giác ban đầu là tê dại sướng đê mê , nhưng một lúc sau lại cảm thấy có chút nhói đau nhẹ nơi cầu nhũ , hai bàn tay anh ôm chặc lấy cậu cả thân thể dán sát vào người cậu ,  mùi hoocmon cứ thế nồng dậm khắp mọi ngóc ngách 

" ah... um . .. đau em nhã ra được rồi mà " 

người kia không chút trả lời vẫn cứ gì đầu và mút 

" Sinichiro , anh có nghe không hả " 

một hồi sao , cậu lại nghe thấy tiếng thở đều đều của gười nọ , thân hình to lớn nằm bên trên vẫn cứ không chút nhút nhích cửa động , takemichi đột nhiên hiểu ra , khuôn mặt cứng đờ mắt cá chết liếc đến gáy người nọ , chật vật thoát khỏi anh 

" Sinichiro , anh cứ như vậy mà ngủ luôn hả , còn em thì sao ,... cái tình hình gì vậy chứ " 

Dù cậu có lay động thế nào người kia vẫn không tỉnh lại, toàn bộ hành động vừa rồi đều là trong con say , Takemichi có chút hối tiếc bực dọc đánh vào lưng anh một cái, tiếng chát oan nghiệt xé tan cả bầu trời đêm , nhưng ngủ thì cứ ngủ cậu tức thì cũng chỉ có mình cậu . 

" moo... đã làm đến đây rồi mà , Sinichiro là đồ ngốc " 

ngắm ngía khuôn mặt điển trai của lúc ngủ , đúng là người đẹp trai thì làm cũng đẹp mà , dù là say mèm say bí tỉ , dù là bộ dang ngốc ngốc một chút thế nhưng cũng không thể nào lấp liếm được mức độ hào quan của soái ca dịu hiền dược, bộ dạng này của anh làm sao để cậu giận đây hả . 

" anh thật là , không giận nữa " 

Takemichi bất mãn chui vào tỏng lòng ngực của anh mà nằm , vùi hết sức có thể sâu vào trong , hít hà mùi hương đặc trưng này , có chút quen thuộc nhưng lại không nhớ là ở đâu , có mùi thoang thoảng của đàn hương pha lẫn mọt chút mùi như cà phê tạo thành một hương thơm dịu nhẹ nhưng cũng rất quyến rũ 

' thôi thì cứ nhắm mắt cho qua vậy , cmn có quên mất mình chỉ mới 12 tuổi ' 

Thanh niên gần 30 tuổi gần như quên đi thân xác hiên tại trong con dục vọng vừa rồi , có chút tưởng nhớ đến cơ thể trưởng thành kiếp trước 

.......................................................................................

( bé Michi tưởng nhớ cơ thể kiếp trước là bởi vì bé muốn làm tiếp ak mọi người  :)) . đừng hỏi vì sao bé lại hư hỏng như vậy , hãi hỏi kiếp trước bé làm giang hồ như thế nào . )

Ulatr , tui không ngăn được mình mọi người ơi , cứ phải làm một đoạn thịt như vậy cho đó đỡ ghiền nhưng lại cứ dằn vặt trong đầu là bé Takemichi còn 12 tuổi , chắc tui cho nhanh cái đoạn con nít này co bé thành người lớn luôn quá , ghiền rồi biết sao giờ . Cứ chuẩn bị sẵn số FBI đi  tui còn tặng thịt cho mọi người dài dài  :))  

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store