ZingTruyen.Store

Alltakemichi Nhung Oneshort Be Nho

“Anh Mikey, ai thế kia?”

Emma tò mò hỏi khi thấy một bóng dáng mới lạ gia nhập vào Toman.

Chàng trai ấy có mái tóc vàng và đôi mắt xanh biển như mèo con. Thường khi, em chẳng chú ý tới mấy tên đàn ông nào đó ở băng, chỉ là lâu lắm rồi em mới thấy "người đó" trở nên như thế.

Nghe được tiếng Emma, Mikey ngồi trên con xe lộ ra biểu cảm chú ý. Cậu nhàn rỗi hướng theo ánh mắt của em gái mà nhìn về phía trước, chợt cần xác nhận lại vài thứ nên thuận miệng hỏi:

“Bên cạnh Chifuyu ấy à?”

“Vâng, cậu ấy dễ thương quá”

Emma gật đầu khen một câu, mắt vẫn dõi chăm chăm theo hai bóng hình trước mắt.

Anh Chifuyu với một chàng trai tóc vàng hoe nào đó cười nói trông thật vui vẻ. Điều đó thật khiến em thấy ngạc nhiên, bởi vì từ lâu lắm rồi, em chẳng thấy anh Chifuyu trông thích thú đến như thế.

Vậy nên, Emma có chút tò mò, về người con trai bên cạnh Chifuyu lúc bấy giờ. Chàng trai tóc vàng kỳ lạ ấy, sao có thể khiến anh Chifuyu cười? Điều mà Emma nghĩ rằng chưa một ai có thể, nhất là sau khi sự kiện ấy xảy ra.

Kể từ khi anh Baji mất, tiếng cười đùa nhộn nhịp cũng theo bóng dáng của người ấy mà đi. Khu tập võ họ thường đến trở nên trầm lắng, mọi thứ đều bủa vây bởi tông lạnh lẽo hệt âm ti.

Ai nấy cũng buồn, ai nấy đều không có tâm trạng, nhất là anh Mikey, Emma có thể nhớ tình trạng anh mình trở nên tồi tệ đến mức nào.

Và Emma, Emma cũng rất buồn nữa.

Chifuyu và Mikey, cả hai người đó đều bị cơn suy sụp và đau khổ đeo bám không buông. Vậy nên, Emma muốn bản thân mình trở nên mạnh mẽ, bởi vì em có thể hiểu, khi con gái được ban thiên phú về mặt cảm xúc, em có thể dựa vào điều đó mà làm chỗ dựa tinh thần cho anh Mikey.

Chỉ là, riêng anh Chifuyu thì em không thể, mặc dù em cũng có lo lắng về tình trạng đó. Nhưng, em biết mình không thể và sẽ không bao giờ có thể.

Thế mà, bên cạnh anh Chifuyu giờ đây đã xuất hiện một bóng hình, người có thể làm nơi dựa tinh thần cho riêng anh ấy.

Nghĩ đến điều đó, Emma cảm thấy lòng mình tựa như vừa nhẹ đi.

Em chắp tay sau lưng nhìn đến ngây người, cảnh tượng trước mắt trông thật hạnh phúc đến mức lan tỏa cả năng lượng ấy đến em.

Anh Chifuyu ngồi trên con xe, phía sau là chàng trai đó, cả hai nói chuyện và cười đùa rôm rả. Emma có thể thấy, nụ cười của anh Chifuyu trông thật dịu dàng biết bao.

“Đó là Takemichi - đội trưởng mới của phân đội 1 do chính Chifuyu bầu cử đấy, anh nghe bảo là họ quen nhau nhờ Baji” – Mikey nhàn hạ đáp lại lời của em gái, cũng đã hiểu tại sao Emma lại hỏi như thế.

Kể ra, cậu cũng thấy cảm giác là lạ, dường như bầu không khí xung quanh Chifuyu luôn thay đổi, nhất là khi có Takemichi ở bên.

Emma khẽ gật đầu, em vẫn đứng nhìn quan sát, nhẹ nhàng mở lời nhận xét mấy câu.

“Anh Mikey, anh Chifuyu đang nhìn cậu Takemichi đó bằng ánh mắt ấy nhỉ? Cái nhìn trìu mến mà em thấy anh ấy chỉ nhìn vào người anh ấy luôn luôn tôn trọng là anh Baji thôi..."

“Và anh ấy còn cười nữa, em thật sự chưa thấy anh ấy cười như thế với ai bao giờ cả”

“Anh Chifuyu cũng không cho ai trừ anh Baji xoa thử mái tóc của anh ấy, cậu Takemichi đó thì được nhỉ”

“Anh ấy cũng chưa từng xoa đầu ai yêu thương và nhẹ nhàng như thế...”

Emma lẳng lặng ngắm nhìn hai bóng dáng đó, ngắm nhìn cậu chàng Takemichi ấy tỏa nắng khi được anh Chifuyu vò cho rối mái tóc.

"Chifuyu đối với Baji là sự tôn trọng, sự quý mến"

"...Còn riêng đối với Takemichi, em hiểu mà, phải không Emma?"

Emma siết chặt cánh tay, nở một nụ cười đầy hài lòng trên môi với vẻ rạng rỡ hướng về viễn cảnh hạnh phúc, nói đủ nhỏ chỉ để bản thân mình nghe thấy.

“Em ước, em và anh Draken cũng có thể hạnh phúc như thế”

_𝙴𝚗𝚍_

Xin lũi vì có một tẹo là Draem nhưng mà tại vì Emma thật sự thích Draken nên phải vậy mới hợp cốt truyện í, thông cảm cho tui nha😿❤

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store