Alltake Hay Cuu Tao
" Bọn mày đi băng bó cả đi , em ấy mà thấy tụi mày như vậy là lại hét ầm lên cho xem " Takeomi bình tĩnh khuyên nhủ những người nọ , họ nghe nhắc đến cậu mà cũng có chút suy nghĩ , nếu cậu thật sự không sao thì họ sẽ bị cậu la rầy vì dám để bị thương nặng như vậy . Nhớ lại lúc đó Mitsuya cắt trái cây không cẩn thận làm đứt nhẹ ngón tay , vậy mà bị cậu giận hờn cả ngày trời Cậu đáng yêu lắm phải không ? Vậy là họ cũng liền đứng dậy cà nhấc đến phòng sơ cứu , có những người bị bắn ở tay chân làm cho bác sỉ hoảng hốt một phen . Vội đẩy họ đến phòng phẩu thuật để lấy đạn ra , sao lại rắc rối như thế ? Chỉ cần gắp nó ra rồi xoa chút thuốc , băng lại là xong !! Họ còn phải đến chờ cậu tỉnh lại rồi cùng nhau về nhà ăn cơm , bọn bác sĩ đúng là toàn làm quá lên cả !!Hơn 3 tiếng trôi qua làm cho hy vọng của họ càng vụn vỡ , tại sao còn chưa mang cậu ra ? Các cô y tá cứ chạy ra chạy vào cầm trên tay nhưng bịch máu đỏ , vẻ mặt hoảng hốt của các cô làm cho bọn họ không ngừng suy nghĩ đến kết quả thương tâm....Tamasi ngồi ở dưới đất , đầu gục xuống chờ đợi " Nhanh lên , tim bệnh nhân đang có dấu hiệu ngừng đập "" Chuyền máu vào lẹ lên " " Đưa tôi kéo mổ "Đôi môi mím chặt , hai tay siết chặt vào nhau đặt lên trán . Cầu chúa , cầu cho cậu không sao , xin người thương xót cho sinh mạng tội nghiệp ấy !!! Cậu đã hy sinh quá nhiều rồi .Cánh cửa mở bật ra làm cho họ ngay lập tức ngẩn đầu lên , đã xong rồi sao ? Trang phục phẩu thuật đeo khẩu trang bước ra , ông nhìn một loạt những thanh niên đầy vết thương kia mà thở dài một tiếng , tại sao lại không trân quý cơ thể mình cơ chứ ? Draken hết kiên nhẫn mà chạy đến nắm cổ áo ông ta , đôi mắt trừng lớn quát lên " Sao rồi ? Cậu ấy vẫn khỏe mạnh phải không ? " Bác sĩ kéo khẩu trang xuống nhìn Draken hồi lâu , đồng tử liếc nhìn họ ở cuối đuôi mắt , hơn 20 chàng trai bao quanh ông với ánh mắt dò hỏi " Cậu ấy thế nào rồi " . Cánh tay đẩy cơ thể Draken ra một chút , bác sĩ thở dài lần nữa trả lời " Tôi ra đây là muốn nói rằng , người nhà bệnh nhân nên chuẩn bị tâm lí trước . Vết thương cậu ấy quá nặng , mất máu rất nhiều , bệnh viện lại không còn máu để truyền , rất có thể....sẽ không còn hy vọng " Ầm Lời vừa dứt cũng là lúc mà cơ thể họ ở trạng thái bất động , dây thần kinh tê cứng , hơi thở nghẹn ứ ở cổ họng chả thể nào hít thêm ngụm nào nữa . Chifuyu và Inui nghe xong mà ngã sụp xuống đất ôm đầu vò tóc mạnh bạo , không hy vọng sao ? Ông ta nói dối !! Cậu cũng đã từng được báo là đã chết nhưng vẫn sống mà chạy nhảy đến trận biến cố vùng Kanto đấy thôi . Nhất định là lần này cậu cũng vậy cho mà xem " Em...em ấy thiếu máu sao ? Của tôi , ông lấy của tôi đi , bao nhiêu cũng được " Kisaki siết chặt tay bác sĩ , hắn mất bình tĩnh mà gào lên Những người khác nghe cậu thiếu máu mà cũng nháo nhào đòi truyền máu cho cậu . Bác sĩ khó xử vội xua tay , đâu phải chỉ cần truyền máu là được chứ ? Phải cần đúng loại máu mới truyền cho nạn nhân được , giờ phải đi xét nghiệm kiểm tra . Bên này vốn đang ồn ào bỗng nhiên vì tiếng động lớn phía bên cạnh vang lên mà im lặng nhìn sang !! Thiếu niên này là ai ? Tại sao lại đánh Yamaoto ? Draken nhìn người quen cũ tóc tai bù xù , quần áo xộc xệch như đã rất vội vã mà chạy đến đây , anh đang tức điên đến đỏ mắt ra sức đánh Yamaoto không thương tiếc , y tá bên ngoài chỉ dám đứng xem mà không biết phải làm sao cho phải , Draken hơi bất ngỡ , miệng mấp máy gọi tên anh ta " Tại....sao anh lại ở đây ? Tosanshi ? "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store