ZingTruyen.Store

[Allnut] GEN22

ii.

ahhnyu

Han Wangho thất thần đi xuống nhà ăn, đầu cứ mãi nghĩ về chuyện lúc sáng, không có tâm trạng ăn tí nào.

Hôm qua cậu cứ nghĩ lại mơ thấy giấc mơ như lần trước, lúc đi ngủ bị tên nhóc răng khểnh nào đó đánh thức, vừa nhấp nhô vừa như con mèo con luôn miệng gọi tên mình. Nếu như lần trước tỉnh dậy một mình trong phòng thì có thể khẳng định đó là giấc mơ, nhưng sáng nay nhìn thấy người bên cạnh không một mảnh vải, còn mếu máo tủi thân bắt mình chịu trách nhiệm, thì Han Wangho biết rằng mình đã gây ra chuyện rồi.

Bắt chịu trách nhiệm thì không phải mình đã cướp mất lần đầu tiên của người ta sao?

Làm sao bây giờ a?

'Anh ơi, lấy mất lần đầu tiên của người ta thì phải làm sao đây?'

'Wangho, hôm qua em uống nhiều đến mức hồ đồ rồi hả?'. Kim Jongin ở khung chat nhanh chóng trả lời.

'Huhu em không biết'

'Em bị ngu mất rồi anh ơi'

Han Wangho thật sự khóc không ra nước mắt, cậu không hề muốn chạm vào xử nam đâu, lại là em út trong đội, hơn nữa còn không biết người kia là thẳng hay cong.

'Là làm sao? Em vớ đại đứa nhóc nào đấy rồi lên giường với người ta hả?'

'Không phải đứa nhóc nào đấy, mà là đứa nhóc ở nhà em đây này'

'Nhà em? Chovy?'

'A'

'Sao anh lại biết?'

Có thể tưởng tượng được Kim Jongin ở phía bên kia lắc đầu thở dài.

'Không phải em luôn miệng khen thằng nhóc đó đẹp trai dáng ngon, muốn thử một lần hay sao?'

'Huhu nhưng mà em không biết nhóc ấy là xử nam a'

'Bây giờ Jihoon bắt em chịu trách nhiệm kia kìa'

Đọc được câu này, Kim Jongin dứt khoát gọi điện thoại. Han Wangho giật mình vội vã chạy ra ngoài, để lại hai người bạn đồng niên và tên xử nam trong phòng khó hiểu.

"Wangho nó bị sao thế? Sáng giờ cứ như người mất hồn ấy".

"Tao chịu".

Jeong Jihoon chỉ lặng lẽ quan sát, thấy biểu cảm như muốn khóc của Han Wangho liền bất giác mỉm cười, quyết định đi theo.

"A sao anh lại gọi điện rồi?".

"Em nhắn tin lằng nhằng quá, anh sốt ruột".

"Giờ em phải làm sao đây anh ơi?".

"Thì chịu trách nhiệm chứ sao".

"Chịu như nào cơ? Em không biết đâu".

"Ha.. hay là quen nhau đi?".

"Trời ơi em còn không biết ẻm cong hay thẳng, rồi người ta có thích em không mà quen?".

"Thế em có thích Jeong Jihoon không?".

Han Wangho khựng lại một chút. Thích á hả? Chắc là có đó.

Từ lần đầu gặp mặt là cậu đã bị ấn tượng bởi Jeong Jihoon rồi, bởi vì hắn có chiều cao mà cậu mơ ước mà. Cơ thể cân đối, gương mặt lại rất đáng yêu, mỗi tội là không bao giờ chịu gọi cậu là anh cả.

Lúc đầu Jeong Jihoon cũng không có tiếp xúc đặc biệt gì với cậu, chỉ là ngồi cạnh nên dần dần nói chuyện nhiều hơn thôi. Lúc chơi game cậu hay ra mid giúp hắn, nuôi hắn, cả hai phối hợp cũng ăn ý, nói chung là rất tốt. Tuy có đôi lúc hắn hơi trẻ con, nhưng hành động lại rất là người lớn. Nên cậu thường hay nói đùa với Kim Jongin rằng không biết lúc lên giường thì Jeong Jihoon sẽ hành xử như thế nào.

Đúng là cậu trải nghiệm rồi, nhưng mà cậu cũng quên sạch rồi a.

Cái tật say xỉn là không nhớ gì cả của cậu thật thiệt thòi, ít nhất cũng phải nhớ được cái đó của hắn như thế nào chứ?

Không biết Kim Jongin nói thêm gì nữa, chỉ nghiêm nghị nói một câu cấm cậu uống rượu nữa rồi cúp máy.

Jeong Jihoon nhìn vẻ mặt bối rối của người kia, chỉ mỉm cười rồi bỏ đi.

Cuộc trò chuyện vừa rồi hắn đã nghe được hết, cũng thấy được Han Wangho thật sự không có tình cảm với hắn, những chuyện xảy ra đều là ngoài ý muốn. Jeong Jihoon biết cậu rất được nhiều người thích, gương mặt xinh đẹp, vẻ ngoài đáng yêu, tính cách rất dễ thu hút người khác, còn về phương diện kia thì rất cởi mở. Hắn không muốn dính vào chuyện tình cảm với người này, không phải nếu thích cậu thì sẽ phải đấu tranh với rất nhiều người sao? Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt vừa rối vừa sợ của cậu như đã phạm tội tày trời sáng nay, hắn không nhịn được liền muốn trêu chọc.

Thật sự là Han Wangho đã cướp đi lần đầu của hắn mà. Jeong Jihoon không phải là người có nhu cầu cao về tình dục, từ trước đến nay cũng chỉ chuyên tâm vào việc chơi game, chưa từng có bạn gái, hắn cảm thấy những chuyện yêu đương nam nữ rất phiền. Cuối cùng thì những cái lần đầu của hắn lại rơi vào tay anh trai đào hoa nhất cái LCK này.

Buổi tối, Han Wangho quyết định stream ngoài giờ, nói chuyện với fan có thể sẽ giúp tâm trạng không phải suy nghĩ nhiều nữa. Sau khi ổn định chỗ ngồi rồi mở game lên, cậu liền thấy Jeong Jihoon bên cạnh cũng ngồi xuống mở stream. Han Wangho không dám nói gì, chỉ nhìn hắn cười một cái rồi bắt đầu tìm trận.

Không biết là do duyên hay sao, cậu với hắn lại chung một trận TFT. Để không bị mất tự nhiên, Han Wangho vẫn trao đổi và tương tác với hắn như mọi ngày. Sau khi kết thúc tiếc nuối với hạng hai, cậu mới phát hiện tên nhóc được hạng năm kia vẫn chờ cậu chơi xong mới bắt đầu ván mới. Han Wangho không muốn để ý, vẫn tiếp tục nói chuyện với fan.

"Anh ơi, anh trả lời câu hỏi của em chưa?".

"Hả?". Han Wangho giật mình khi Jeong Jihoon nhoài người qua, nửa người của hắn cũng xuất hiện trên stream của cậu rồi.

"C..Chuyện đó thì... anh.."

"Anh đang nói gì thế? Em hỏi anh có muốn duo với em không mà".

"A.. Được..".

Han Wangho tự mắng bản thân ngốc nghếch, sao lại bối rối trên stream như này.

Jeong Jihoon khẽ cười, cảm thấy trêu chọc người anh này cũng rất thú vị, anh uống say thêm lần nữa cũng được.

Hôm nay Han Wangho khá cao hứng, cậu stream hơn 1h sáng mới dọn đồ về kí túc xá. Sau khi dọn rác và mặc lại chiếc áo bông, rồi lật đật ra cửa thì nhìn thấy Jeong Jihoon đang đứng bên ngoài bấm điện thoại.

"Em chưa về sao?".

"Em đợi anh".

Đợi anh cái gì chứ bình thường có đợi đâu? Han Wangho dám nghĩ không dám nói, cùng với đường giữa bên cạnh đi về kí túc xá.

"Ờm.. Jihoon có bạn gái chưa?". Để xua đi bầu không khí ngượng ngùng của cả hai, Han Wangho muốn mở lời, nhưng không hiểu vì sao bao nhiêu ý hay ý đẹp không nói, lại nói về chủ đề này.

"Em không có". Không phải chưa có mà là không có đó.

"Ừm..".

"Anh thì sao Wangssi?".

"Anh cũng không có..".

"..."

"Thế em có từng yêu đương chưa?".

"Chưa từng".

Nghe câu trả lời từ hắn Han Wangho càng thêm lo lắng.

"Thế em muốn có bạn gái không?".

"Sao anh lại hỏi thế? Anh muốn làm bạn gái của em à?".

"A.. không có..". Han Wangho giật mình la lớn, hắn lại càng thêm đắc ý.

"Cái gì mà bạn gái? Anh là con trai đó". Nghĩ nghĩ mấy phút cậu mới phát hiện là câu từ của hắn không đúng.

"À, thế là bạn trai thì được đúng không?". Jeong Jihoon đúng là con mèo ranh mãnh nhất mà cậu từng biết. Han Wangho đỏ mặt, luống cuống nhìn hắn, cậu chợt có suy nghĩ là có thể tìm cho hắn một người bạn gái để bù đắp hay không?

"Trêu anh thôi". Jeong Jihoon thật không hiểu, nếu xét ra thì hai đêm đó Han Wangho mới là người bị thiệt, sao lại hoảng loạn như thế chứ, chả lẽ cậu nghĩ rằng hắn mới là người bị đâm?

Cả hai chào nhau rồi về phòng, Han Wangho nằm trên giường nhìn lên trần nhà, hắn bảo không có gì thì có nghĩa là bỏ qua mọi chuyện đúng không?

Nhưng mà làm thế thì không đáng mặt đàn anh lắm, nên đi xin lỗi thôi.

Han Wangho dự định là thế, nhưng lịch trình những ngày sau đó thật sự rất dày đặc, khiến cho cậu quên mất đi chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store