#75. Yêu thầm thầy giáo (KunNong - Part 1)
"Lập Nông, điểm toán của em vẫn rất thấp, em học hành kiểu gì vậy hả?" Thầy giáo chủ nhiệm cầm tờ phiếu điểm mad đau đầu, rõ ràng các môn khác học rất khá, chỉ riêng môn toán là điểm thấp lè tè.
"Em..." Lập Nông lúng túng, không nói lên lời.
"Tôi nghĩ em nên tập trung học môn toán đi, lát lên phòng giáo viên gặp thầy Thái nhé" Thầy chủ nhiệm thở dài lắc đầu.
Tan học, Lập Nông lững thững đi lên phòng giáo viên, ngập ngừng một hồi mới đi vào phòng.
*cốc cốc*
"Vào đi"
Lập Nông đi vào, không dám ngẩng mặt lên nhìn thầy giáo, bởi vì sao ấy hả? Là vì trước đây, cậu từng tỏ tình với thầy, tuy thầy không nhớ ra cậu, nhưng vẫn là thấy ngại.
"Lập Nông phải không? Em lại đây ngồi đi" Thái Từ Khôn, giáo viên dạy toán, cũng là thầy giáo trẻ nhất của trường, đẹp trai, nhưng lạnh lùng và khá nghiêm khắc.
"Vâng" cậu vẫn cúi đầu, khẽ trả lời.
"Em có biết vì sao tôi gọi em lên đây không?"
"Là vì em học kém môn của thầy ạ"
"Đúng vậy, tôi nghe nói mấy môn khác em học được lắm mà, tại sao môn của tôi lại học kém như vậy?" Giọng nói Từ Khôn khá trầm, khuôn mặt đẹp trai nghiêm nghị, nhìn vừa đẹp trai, vừa đáng sợ.
"Em...là vì..." Lập Nông đâu thể nói thẳng, là vì em thích thầy, vì mải ngắm thầy mà không tập trung nghe giảng.
"Hãy cho tôi một lí do chính đáng đi" Từ Khôn lại nói.
"Em...em sẽ cố gắng để cải thiện ạ"
"Đâu thể cố gắng là được, em căn bản đâu có nghe giảng, thế này đi, tôi sẽ phụ đạo cho em 2 buổi 1 tuần"
"Sao cơ ạ?" Lập Nông tưởng mình nghe lầm.
"Em nghe không rõ à? Từ tuần sau tôi sẽ phụ đạo cho em 1 tuần 2 buổi" Từ Khôn kiên nhẫn lặp lại, nhìn chăm chú học sinh trước mặt, anh nhớ không lầm, người này trước đây từng tỏ tình với anh, anh lúc đó chỉ nghĩ cậu nhóc này đúng là nông nổi, khẽ xoa đầu nói, em vẫn còn là nhóc con. Rồi bỏ đi, sau này được dạy lớp cậu, vẫn luôn lén nhìn anh, đến nỗi không tập trung nghe giảng, kết quả điểm số ngày càng tụt dốc. (Cấm các cô dìm chiều cao em Khôn đó nhá, khổ thân ẻm, cứ nghĩ là em Khôn cao hơn bé Nông đi)
"Không cần đâu thầy, em...em có thể tự học, em sẽ chăm chỉ để thay đổi điểm số mà thầy"
"Không được, quyết định vậy đi! Đổi lại, nếu điểm số của em tăng, tôi sẽ đáp ứng một yêu cầu của em"
"Em..." Nếu càng tiếp xúc với thầy nhiều, cậu sợ sẽ càng thích thầy hơn nữa mất.
"Không cần nói nhiều, đã muộn rồi, em mau về đi không bố mẹ lại lo"
"Vâng, em chào thầy" Cậu vội đứng dậy chạy đi như được giải thoát, trong lòng rối loạn một đoàn, sắp tới được gặp thầy nhiều hơn, còn là được thầy dạy riêng, oa...nghĩ thôi mà tim cậu đã đập điên loạn rồi. Lập Nông chạy đi, không biết ở trên cửa sổ phòng giáo viên, Từ Khôn đang dõi theo bóng dáng cậu, đến khi không còn thấy thân ảnh cậu nữa, Từ Khôn mới cất đồ và về nhà.
End #75
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store