Allnegav Darling
warning: chương này h tục nha🌚
.
đêm muộn...
ánh đèn vàng dịu tỏa ra từ chiếc đèn ngủ cạnh giường, rọi lên khuôn mặt đầy vẻ nam tính đang nằm nghiêng chờ đợi. tấm chăn mỏng kéo ngang hông, cổ áo ngủ rộng lười biếng buông lơi để lộ xương quai xanh gợi cảm, nhưng ánh mắt minh hiếu không có vẻ gì mời gọi. chỉ có sự im lặng kéo dài và một chút trầm mặc.cánh cửa phòng tắm khẽ mở ra, hơi nước ấm áp lùa theo sau lưng thành an, đối lập với sự lạnh lẽo không rõ lí do ngoài kia.nó làm em rùng mình một cái thật nhẹ...tóc em ươn ướt, áo choàng lụa trắng lỏng lẻo phủ hờ vai, chân trần chạm lên thảm trải sàn dày. an chậm rãi tiến lại gần giường, nơi anh trai đang nằm, bước chân có chút dè dặt, như biết rằng khoảnh khắc kế tiếp sẽ không hề nhẹ nhàng.anh không nhìn em ngay, vẫn nằm im, một tay gối đầu, tay kia đặt lên phần giường trống kế bên, lặng lẽ dang ra."lại đây." hiếu chỉ nói hai chữ, trầm thấp, nhưng mang đầy mùi áp bức.thành an ngừng lại một nhịp, tim đập nhanh vì căng thẳng. rồi em bước đến, từng bước một, cho đến khi chạm mép giường, khẽ cúi người, nằm xuống, rúc đầu vào ngực anh.bàn tay dang ra ấy khép lại, siết lấy em.minh hiếu cúi đầu, hơi thở phả vào tóc an, trầm giọng, gần như thì thầm."hôm nay em hư..."tim em giật khẽ. em cắn môi, không dám lên tiếng.một câu nói nhẹ nhàng, không mang tính kết tội. nhưng nó rành rọt như một bản án đã được tuyên."...nên em phải bị phạt." hiếu nói tiếp, ngón tay vuốt dọc sống lưng con mèo nhỏ, chậm rãi nhưng đầy ẩn ý.
anh kéo tấm áo choàng mỏng đang che vai an, lặng lẽ cởi bỏ nó như gỡ một lớp vỏ cuối cùng giữa hai người. mắt anh vẫn nhìn em không rời, không dữ dội nhưng cũng chẳng dịu dàng, chỉ như đang thu nhận toàn bộ sự hiện diện của người kia, như thể từng hơi thở, từng đường nét cơ thể em đều thuộc về anh từ lâu.thành an khẽ ngẩng lên nhìn anh. ánh mắt em ươn ướt, không rõ là do hơi nước còn đọng hay cảm xúc đang trào lên đến nghẹn. môi mấp máy muốn nói điều gì đó, nhưng lại không thành lời. và rồi, chính em là người đưa tay ra, chạm vào má anh trước."em biết em sai... em xin lỗi."hiếu không trả lời. anh chỉ nghiêng người, đè lên người an bằng cả thân thể ấm nóng của mình. mắt anh khép hờ, mũi khẽ cọ vào má em, nóng hổi.tiếng chăn gối xô lệch. cơ thể người nằm dưới như đông cứng, thắt lưng thành an ưỡn cong không chạm đệm giường, minh hiếu chẳng nói lời nào đã đâm mạnh vào trong, không dạo đầu, không nới lỏng."anh hai..."giọng em nấc nghẹn, đôi tay bấu chặt vào ga giường, cảm nhận dương vật như xé toạc nửa thân dưới, nhưng anh không dừng, ngược lại dồn lực vào hông, thúc một nhịp tận gốc."aaah...đau...hiếu..."minh hiếu thở hắt ra, vẫn không hôn môi an, hơi thở nóng rực phả vào vùng cổ mềm, rồi há miệng, cắn ngập răng vào đó, đủ sâu để nghiến em bật ra tiếng than khóc nức nở."hức...đau quá...hiếu ơi...""có đau, em mới nhớ lâu."anh liếm nhẹ lên dấu răng rướm máu, dịu dàng như thể nó không phải do mình gây ra, an tưởng rằng sự trừng phạt đã kết thúc nhưng không, xương quai xanh, vành tai, đầu vai, bờ ngực, liên tiếp những vết cắn sâu lại được vẽ lên, đỏ rực trên làn da tuyết trắng.hệt một tượng sứ vỡ bị vấy bẩn...còn bên dưới, âm vật vẫn phải căng mình đón lấy gậy thịt thô dài đang mạnh bạo xỏ xuyên, bụng dưới cứ gồ lại xẹp, hiếu còn ác ý nhấn ngón tay lên đó, tiếng khóc vang vọng căn phòng ngủ, tỉ tê không dứt."...sao nay...anh không mang bao...ah..hức..."an nức nở không thành lời, trong giọng nói ẩn giấu sự sợ sệt.không phải anh định...
"anh muốn em cảm nhận rõ, con cặc anh đang đụ em ra sao." minh hiếu giữ lấy cằm thành an, bắt em đối diện ánh mắt anh, thứ ánh nhìn vừa yêu thương vừa kiểm soát.
mặt em đỏ như nhỏ máu, không dám tin vào tai mình, anh hai luôn nói năng nhẹ nhàng và lịch thiệp, sao giờ lại có thể thốt ra những câu từ tục tĩu như vậy.nhưng...quái lạ là em lại không nhịn được mà bắn đầy ra bụng cả hai."ồ? ra nhanh vậy à? em thích chơi trần đến vậy sao an?"hiếu cong môi mỉm cười, nụ cười ranh mãnh đó khiến sống lưng em lạnh toát, nhưng kể cả khi anh thô bạo thế này, em cũng không thể phản kháng.
mình xứng đáng bị trừng phạt như thế...
tiếng thở trở nên nặng hơn, khi từng động tác của anh như dập tắt mọi tàn dư của kháng cự. thành an lại nấc lên trong lúc vẫn để bản thân bị dẫn dắt, không phải vì đau, mà vì biết mình không còn đường lui nữa.em biết rõ điều này không phải chỉ là trừng phạt. đây là cách anh hai đóng dấu lên người mình, như một lời nguyền viết bằng da thịt, mồ hôi, và cả nhục cảm thân thể."đêm nay, nhớ cho kĩ, em là của anh!""ưm...hức..."mặc kệ thành an vừa bắn xong, cả người vẫn còn nhạy cảm, hiếu dập hông mãnh liệt như thể muốn khảm sâu thứ nam tính của mình vào bên trong em, cùng em hoà làm một, cứ vậy gắn chặt không rời.tốc độ đó làm em phát hoảng, vội lắc đầu bấu lấy bắp tay anh trai, câu cổ anh kéo đến muốn dùng nụ hôn để lấy lòng minh hiếu, thế nhưng anh né, em biết, đây cũng là một trong những hình phạt cho đêm nay."hiếu...chậm lại đi...em xin anh...rách...rách mất..."anh chỉ cong môi cười, bất ngờ lật cả người an lại, để em nằm sấp trên giường trong tư thế hai chân dang rộng, mông vểnh cao, dương vật vừa dài vừa cong vẫn ra vào đều đặn không ngơi nghỉ.một tay anh khoá chặt hai cổ tay em ra sau lưng như đang khống chế tội phạm, tay còn lại vung lên cao rồi hạ xuống, quất mạnh lên hai cánh mông căng mẩy, phát ra âm thanh chan chát giòn vang."ah~"thành an rên lớn, tiếng rên ngọt và dâm đến tê dại, em hoàn toàn gục đầu lên chiếc gối dưới mặt, nước mắt cùng nước bọt thấm ướt nó một mảng, âm vật bị chơi tới đỏ lừng, sưng múp, dâm dịch mỗi lần bị dương vật nhồi vào lại bị ép chảy ra ngoài, chẳng mấy chốc đã đọng thành một vũng nhỏ ngay dưới nơi giao hợp.nhịn không nỗi, dương vật nho nhỏ với quy đầu hồng hào của em giật nảy vài cái, cái lỗ ở giữa rãnh đầu khấc trào ra dòng nước ấm nóng, phun thành một đường cong không cố định do hiếu cứ thúc tới dồn dập, chiếc giường sạch sẽ trắng tinh bấy giờ đã ướt mèm, không thể nào ngủ được nữa."em tiểu ướt giường rồi, hư quá.""em...em xin lỗi...do anh cứ...cứ nhấp vào chỗ đó.""chỗ nào? đây hửm?"minh hiếu được nước làm tới, thả nhẹ tốc độ đâm rút, ngừng lại xoay xoay mông, để đầu cặc cọ qua điểm g trong âm đạo, nụ hoa liền thít chặt phun ra nước dâm, vừa muốn đẩy dương vật anh trai ra ngoài, lại như muốn ép anh bắn cho mình tinh dịch."ứm~ đừng...em không ra nỗi nữa đâu...""bị phạt mà lại sướng tới mức bắn cả nước tiểu?! em giỏi thật!"thành an xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, chỉ trối chết lắc đầu, minh hiếu thình lình dùng lực kéo cả người em dậy dựa vào lưng mình, hai tay nắm hai bắp đùi em banh rộng, bước chậm rãi xuống giường rồi tiến tới chiếc gương lớn đặt ở góc tường."anh...anh làm gì vậy hiếu...""để em ngắm em trong gương, để em biết em dâm đãng thế nào!""không...đừng mà...""em muốn trốn khỏi anh, nhưng liệu còn thằng đàn ông nào có thể làm em sướng được như này hay không? nhìn đi, an!"người em như lọt thỏm giữa bờ ngực rộng và hai bắp tay vạm vỡ của anh trai, giữa hai cánh mông là lỗ dâm đã bị chơi tới mềm, dương vật nổi đầy gân của hiếu cứ lộ ra rồi biến mất, hai túi tinh đập vào mông em bành bạch, nước dâm văng đầy lên háng anh, hình ảnh này quá sức tưởng tượng làm an khóc đến không thể dừng, mười đầu ngón chân em co quắp, run rẩy, an nhỏ ỉu xìu lại bắt đầu có phản ứng mà ngóc đầu dậy."nói cho anh biết, em đã nghĩ gì khi hôn dương? hả? em nghĩ đến cảnh nó đụ em như thế này, đúng không?""không phải...em không nghĩ vậy...sâu quá...hức..."an rùng mình, em không hiểu sao minh hiếu lại biết chuyện em đã gặp dương ở cuối con dốc, còn biết...em hôn hắn..."đặng thành an, may mà em còn biết đường trở về! nếu không..."anh nghiến răng, thả đùi em xuống, nhấn chặt gáy em vào tấm gương lớn, đầu an ngoặt sang một bên, tay bám lên kính làm điểm tựa, hiếu thô bạo quá, cứ như là phát điên vậy, còn bóp cổ em, tay kia véo mạnh lên thắt lưng, dương vật thúc mỗi lúc một sâu hình như đã đâm đến tận tử cung em rồi.an sợ hãi, không nói năng được từ nào trước sự chiếm hữu điên cuồng của anh trai, nhưng câu nói kế tiếp của minh hiếu mới là thứ khiến em khiếp đảm."nếu không, đợi anh lôi em về, anh nhất định bẻ khớp tay khớp chân em, xích em lại một chỗ, trong căn phòng này, để em không bao giờ chạy trốn được nữa.""anh..."rồi anh đột ngột thả tay rút ra dương vật, thành an ngay lập tức như con rối đứt dây ngã khuỵu xuống đất, quỳ trên hai đầu gối mình, bị anh nắm tóc kéo xoay mặt qua, ngay trước gậy thịt nóng hổi đã giã mình ra bã từ nãy đến giờ."há miệng ra!"
hiếu nói như ra lệnh, tự dùng tay sục mạnh phần đầu thêm mấy nhịp, thành an đầu óc trống rỗng, ngơ ngác làm theo lời anh chẳng khác gì cỗ máy được lập trình sẵn, khớp hàm em mở to, lộ ra đầu lưỡi đỏ hồng, viền mắt đỏ au do khóc quá nhiều, cả mũi cũng còn ươn ướt sụt sịt.
"arrgh~"
minh hiếu gầm lên một tiếng, gập cong thắt lưng đem toàn bộ tinh dịch đặc sệt bắn thẳng vào miệng em, mùi tinh đàn ông độ tuổi sung mãn tanh nồng xộc thẳng lên não khiến an choáng váng, trước mắt như phủ một tầng sương, tan rã không còn thấy tiêu cự.
trong lúc bắn, hiếu còn cố tình vẩy tinh lên mặt thành an, nhìn gương mặt đỏ bừng của em bị tinh dịch mình rưới lên, một cảm giác thoả mãn và hưng phấn làm dâng lên như sóng cuộn, và rồi dương vật chưa kịp xìu xuống lại cửng lên lần nữa, thậm chí còn lớn hơn ban nãy mấy lần.
"ngoan lắm!"
minh hiếu thưởng cho em một lời khen, sau đó cọ quy đầu vào đôi môi mềm mại anh đã hôn nút không biết bao nhiêu lần, chân hơi bước tới, nhấn mặt thành an ụp vào giữa háng mình, cảm nhận thằng em được vòm họng ấm nóng của em bao bọc, đầu cặc dường như chạm tới tận yết hầu đang run run.
hơi thở bị tước đoạt kèm theo trong miệng mình bây giờ nhồi cả cây dương vật làm thành an mắc nghẹn, cơn buồn nôn bất chợt dâng lên, may mà hiếu đã kéo đầu em ra đôi chút để em có thể thở, cứ vậy nắc hông đong đưa theo nhịp điệu đâm vào miệng em.
"ưm...khục...ha..."
khớp hàm em mỏi nhừ, chỉ mong thứ này mau chóng xuất ra, an phối hợp di chuyển lưỡi, cọ lên lỗ sáo để kích thích, em nhận ra minh hiếu đôi lần thở dốc khi em hóp má hút chặt lấy quy đầu, tưởng rằng anh sắp bắn lần nữa, nhưng không, mọi chuyện không đơn giản như thế.
"cố gắng vậy làm gì? vì đằng nào em cũng phải thức đến sáng thôi, bé con."
"...đừng mà...hiếu ơi..."
trần minh hiếu biết đồ chơi của mình đã mệt sắp ngất, anh bế em ra khỏi phòng, để an câu tay lên cổ mình, còn hai chân quấn quanh hông, ôm em như ôm em bé trong lòng, lỗ dâm đỏ hỏn đã bị chịch tới không khép được miệng, nhầy nhụa đầy nước, hơi ấn xuống một chút đã dễ dàng nhét dương vật vào trong.
anh chẳng cần làm gì nhiều, chỉ bước chậm từng bước xuống cầu thang, cầu thang bình thường thành an chỉ đi vài ba bước là hết, vậy mà hôm nay nó lại như kéo dài hàng cây số, mỗi bước chân của anh trai bước xuống một bậc là mông em lại xốc nẩy, nhấp nhô nhún lên cây hàng thô lớn.
"arg...hức...anh...anh không thương em nữa à...hức...sao lại...ác với em như vậy?"
em gục mặt lên vai anh, giọng dỗi hờn, nhưng thực chất bên dưới lại sướng tới nước dâm nhỏ đầy trên từng bậc cầu thang, ướt sũng trong đêm.
"thương em, mới ngừng lại để em uống nước đây."
hiếu khẽ cười, lấy ra một chai nước trong tủ lạnh, sau đó ấn an lên tủ lạnh đang chạy è è thật nhỏ sau lưng. anh ngửa cổ uống một ngụm lớn, rồi tìm đến đôi môi khô khốc vì rên rỉ quá nhiều của em nhỏ, dùng môi mình đút nước cho em.
"ưm...ực..."
thành an uống cạn toàn bộ, nhưng bao nhiêu đó chưa hề đủ để làm dịu đi cổ họng khản đặc, bên trong đó vẫn còn vương mùi tinh dịch của minh hiếu.
"em...em muốn nữa..."
anh hiểu ý, đút cho an thêm vài ngụm nước, cho tới khi em lắc đầu không uống nữa, mới tới lượt anh.
"ah...lạnh quá..."
an hơi run lên khi anh trai đặt mình nằm ngửa lên bàn ăn bằng đá cẩm thachj đặt giữa phòng bếp.
với tay lấy chai stagg jr đặt cạnh đó, hiếu uống như uống nước lã, vị rượu cay nồng, rót vào cuống họng liền đốt cháy đến từng tế bào, mùi gỗ sồi, vani quyện cùng hương caramel hơi cháy khét làm mọi giác quan như bùng nổ.
cơn hưng cảm lâng lâng kéo đến, anh cúi xuống ngậm lấy môi thành an mút mát, luồn lưỡi vào miệng em, vị cay nồng từ thứ rượu cực mạnh ấy vẫn chưa tan làm em nhăn mũi, dù cho nó đã tẩm qua nước bọt anh mà loãng đi, nhưng an vẫn muốn say theo.
"anh?"
em giật mình gọi minh hiếu khi thấy anh cầm chai rượu lên, chất lỏng đắt tiền tưới lên cơ thể thành an, rưới đến đâu da thịt em bỏng rát đến đó, xong việc, anh vứt chai rượu rỗng sang một bên, vùi đầu vào cắn mút khắp người em, liếm hết vệt rượu còn đọng lại trên đó, một cách chậm rãi như kẻ đi săn đang tận hưởng con mồi, lưỡi anh đảo qua bầu ngực căng, vờn nhẹ lên đầu vú nhạy cảm làm an cong người rên rỉ.
vị rượu thơm lừng như tan trong không trung, hai người đều chếnh choáng say, da thịt quấn vào nhau kín kẽ, điên cuồng mà mãnh liệt.
hiếu vừa đụ sâu vừa nắm lấy cu nhỏ của thành an sục lên xuống, ép em phải bắn ra nước lỏng thêm mấy lần nữa.
anh bảo rằng mình trừng phạt thành an, nhưng sự thật, em đã không còn coi đó là trừng phạt.
mà là sự cứu rỗi lệch lạc từ trong tâm hồn...
chỉ khi được anh yêu thương và gắt gao chiếm lấy như thế này, em mới thấy tâm tình mình bình yên.
"em yêu anh, hiếu..."
an nói giữa những tiếng khóc rên vì sung sướng, anh hơi khựng người, nhưng chỉ vài giây sau, môi anh khẽ mỉm cười, siết chặt eo em điên cuồng thúc hông, đến khi gần xuất mới chịu rút ra, dương vật cong cong rời khỏi động dâm của em phát ra một tiếng "póc" đầy kích tình, tung toé phun tinh dịch lên khắp thân thể đỏ bừng bóng loáng mồ hôi bên dưới.
.
ăn thịt ngấy chưa nào các tình yêu =))))))))))))))) sắp tới lượt dương rồi hihi
theo mng, dương chen vô kiểu gì giờ, đâu đá tmh ra được, nhma liên minh cũng chưa chắc anh ta chịu, hiến kế thử xem =)))))) muốn nghe thử coi có ai đoán được hong
.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store