Allkuro Edit Chiec Bong That Lac
"Tớ...Aominecchi... Tớ sai rồi" Nhìn Aomine từng bước xông tới, Kise ôm đầu bỏ chạy.
"Mido-chan, Dai-chan hình như đánh hơi mạnh tay". Moimoi ôm mặt thở dài.
"Kisechin đáng thương quá". Murasakibara vừa ăn vừa xem
Hơn mười phút sau...
"Chúng ta chờ Kurochin gọi lại đi".
"Chắc chắn không thể rồi." Moimoi lắc đầu.
"Hay là chúng ta giao cho Akashi-kun".
"Akashi?!"
"Akashi?!"
"Aka-chin?!"
"Đúng vậy. Ngày mai Akashi sẽ trở lại." Moimoi đưa ra ý tưởng, cũng hơi ngạc nhiên, sao mọi người lại biết Tetsukun nhỉ?
"Tôi đồng ý" Midorima gật đầu.
Aomine bất mãn, lúc nào cũng phải dựa vào người kia.
"Aomine nghĩ lại đi, mấy ngày nay không có Akashi, các cậu lơ là luyện tập. Nếu để Akashi biết chúng ta giấu số điện thoại của Kuroko thì hậu quả..." Midorima đẩy đẩy mắt kính, thong thả nói.
Aomine theo bản năng lạnh sống lưng, vội vàng đồng ý.
"Nhưng mà chúng ta không nói thì làm sao Akashicchi biết được". Kise giơ tay nêu ý kiến.
Tất cả mọi người đồng loạt quay sang nhìn Murasakibara.
"Gì mà nhìn tớ?" Murasakibara mê mang.
"Tớ hiểu rồi." Kise vỗ đầu mình. Chỉ cần Murasakibara tồn tại, thì không chuyện gì giấu được Akashicchi.
"Vậy ngày mai đợi Akashi-kun trở lại đây, hôm nay chúng ta không ai được phép gọi điện cho Tetsukun nha". Moimoi ra ước hẹn.
Kết thúc nhớ lại sự kiện, Aomine cười lạnh, hắn không phải kẻ nghe lời. Akashi đâu phải vạn năng, hắn tự gọi điện cho Tetsu thì có sao chứ.
Ý nghĩ này không phải chỉ có mình Aomine, Kise cũng không ngoại lệ. Dù sao cũng sẽ bị xử phạt, cơ hội chỉ nên dựa vào bản thân.
Bên kia Midorima cũng nghiêm túc trầm tư. Akashi bận như thế chưa chắc ngày mai đã quay lại. Hay là mình tự gọi thử xem. Ừm, nên dựa vào bản thân.
Murasakibara không cần suy nghĩ, trực tiếp ấn gọi luôn.
Kết quả chung của bọn hắn đều là ...
"Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận cuộc gọi khác..."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store