Alljoon Doan
Namjoon à...Em đang ở đâu?Tôi nhớ em...Nói ra lời ấy tôi lại càng nhớ em hơn...Nhìn lại ảnh cũ cũng không thể làm dịu đi nỗi nhớ ấy...Tôi nhớ em, Namjoon...Đã qua thời gian ta hẹn nhau...Tôi bất chợt ghét chuyện chúng ta...Giờ đến cả một lần nhìn mặt nhau...Cũng cảm thấy khó khăn.
Nơi đây thân ngập một mùa đông...Mùa đông ngay giữa những ngày tháng 8...Tình cảm lắm thời gian như chạy như bayChỉ còn lại đơn độc một chuyến tàu băng giáCùng nắm tay emVề phía bên kia của thế giớiCứ thử chờ khi hết dòng xemPhải bao niềm thương nỗi nhớMới làm tuyết rơi hếtVà làm xuân sang chủ?Namjoon
Như những hạt bụi nhỏPhiêu du khắp mọi miền không trungNhư những hạt bụi nhỏNó sẽ làm cho những đợt tuyển kiaRơi nhanh hơn một chútKhi đó tôi có thể đến bên em rồiNhững bông hoa tuyết cứ rơi, cứ rơi mãiCàng ngày lại càng phai nhạt dầnTôi nhớ em, tôi rất nhớ emTôi cực nhớ em, tôi thực sự nhớ emTôi phải đợi bao lâu đâyPhải bao nhiêu đêm nữa, phải bao nhiêu ngày nữa?Tôi mới có thể được nhìn thấy em,Tôi mới có thể được gặp emChờ khi mùa đông lạnh lẽo trôi quaĐến khi hoa xuân xuất hiện trở lạiNhững cánh hoa nở thìXin người nơi ấy hãy còn nán lạiHãy nán lạiLà em đã thay đổi sao?Hay tôi là người đổi thay?Tôi ghét từng khoảnh khắc của hiện tạiChúng ta rồi cũng thay đổiVạn vật rồi cũng sẽ như vậy mà thôiTôi vừa yêu em, vừa ghét emDù em có rời xa tôiThì dù chỉ một ngàyTôi cũng chưa từng quên emThật sự tôi rất nhớ emNhưng tôi sẽ tập cách quên emVì như vậy so với việc oán trách emĐau đớn hơn rất nhiềuNhư những làn khói trắng xóaTôi thấy em giữa tuyết trời lạnh giáDù nói rằng sẽ cố quên được emNhưng thật sự tôi không thể cụ thể để em đi đượcKhi nào tôi mới có thể được gặp emEm biết rõ màNgười đồng hành tốt nhất của tôiNgày mai rồi cũng sẽ đến thôiGiờ thì tôi bất kể cả bóng tối, bất kể cả mùa màngVì những thứ đó không thể vĩnh hằng được.Chỉ cần em cho thêm lát nữaChỉ một vài đêm nữaTôi sẽ đến gặp em, tôi nhất định sẽ đến gặp emTôi sẽ đến đưa em đi cùng,Em sẽ đi cùng tôi...Chờ khi mùa đông lạnh lẽo trôi quaĐến khi hoa xuân xuất hiện trở lạiNhững cánh hoa nở thìXin người nơi ấy hãy còn nán lạiHãy nán lạiĐừng đi mà...Tôi yêu em, Namjoon...
Nơi đây thân ngập một mùa đông...Mùa đông ngay giữa những ngày tháng 8...Tình cảm lắm thời gian như chạy như bayChỉ còn lại đơn độc một chuyến tàu băng giáCùng nắm tay emVề phía bên kia của thế giớiCứ thử chờ khi hết dòng xemPhải bao niềm thương nỗi nhớMới làm tuyết rơi hếtVà làm xuân sang chủ?Namjoon
Như những hạt bụi nhỏPhiêu du khắp mọi miền không trungNhư những hạt bụi nhỏNó sẽ làm cho những đợt tuyển kiaRơi nhanh hơn một chútKhi đó tôi có thể đến bên em rồiNhững bông hoa tuyết cứ rơi, cứ rơi mãiCàng ngày lại càng phai nhạt dầnTôi nhớ em, tôi rất nhớ emTôi cực nhớ em, tôi thực sự nhớ emTôi phải đợi bao lâu đâyPhải bao nhiêu đêm nữa, phải bao nhiêu ngày nữa?Tôi mới có thể được nhìn thấy em,Tôi mới có thể được gặp emChờ khi mùa đông lạnh lẽo trôi quaĐến khi hoa xuân xuất hiện trở lạiNhững cánh hoa nở thìXin người nơi ấy hãy còn nán lạiHãy nán lạiLà em đã thay đổi sao?Hay tôi là người đổi thay?Tôi ghét từng khoảnh khắc của hiện tạiChúng ta rồi cũng thay đổiVạn vật rồi cũng sẽ như vậy mà thôiTôi vừa yêu em, vừa ghét emDù em có rời xa tôiThì dù chỉ một ngàyTôi cũng chưa từng quên emThật sự tôi rất nhớ emNhưng tôi sẽ tập cách quên emVì như vậy so với việc oán trách emĐau đớn hơn rất nhiềuNhư những làn khói trắng xóaTôi thấy em giữa tuyết trời lạnh giáDù nói rằng sẽ cố quên được emNhưng thật sự tôi không thể cụ thể để em đi đượcKhi nào tôi mới có thể được gặp emEm biết rõ màNgười đồng hành tốt nhất của tôiNgày mai rồi cũng sẽ đến thôiGiờ thì tôi bất kể cả bóng tối, bất kể cả mùa màngVì những thứ đó không thể vĩnh hằng được.Chỉ cần em cho thêm lát nữaChỉ một vài đêm nữaTôi sẽ đến gặp em, tôi nhất định sẽ đến gặp emTôi sẽ đến đưa em đi cùng,Em sẽ đi cùng tôi...Chờ khi mùa đông lạnh lẽo trôi quaĐến khi hoa xuân xuất hiện trở lạiNhững cánh hoa nở thìXin người nơi ấy hãy còn nán lạiHãy nán lạiĐừng đi mà...Tôi yêu em, Namjoon...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store