Mì Indomie
(Con tác giả lười chos này nghiện Blue Arichive, Project Sekai nên đôi khi tác giả nhét 1 nhân vật của 2 con game vô chuyện ở vị trí canon quan sát thì đừng ngạc nhiên nhé!)
- Xem nào xem nào, Isagi Yoichi, 26 tuổi, nghề nghiệp là cầu thủ bóng đá. Chậc chậc, thật tội nghiệp, còn trẻ còn khoẻ, sự nghiệp đang ở đỉnh cao mà đã đi sớm. Bị kẻ xấu chơi thuật cấm hoán mệnh diệt cách.
Chất giọng nữ vang lên trong không gian trống rỗng. Chất giọng tựa như loại rượu ngon ủ lâu lăm khiến ai nghe cũng muốn 'nếm thử' như kẻ nghiện.
- Đứa trẻ đáng yêu quá~ Thật sự muốn cho bé ở lại đây vĩnh viễn ghê~ Nhưng mà tiếc quá, ở đây không phù hợp với bé...
Đôi tay vô hình vuốt nhẹ má Yoichi. Tựa như thiếu nữ xinh đẹp với bàn tay mảnh khảnh mà mềm mại như cánh sen non đang lả lướt trên khuân mặt bầu bĩnh của em. Đôi tay ấy lướt từ má phính đến vầng trán cao, lại từ từ thu lại còn 1 ngón trên da em, nhẹ nhàng lướt xuống sống mũi cao rồi đến đôi môi đào mềm. Như muốn khắc sâu tấm thân mềm mại trước mặt vào đầu quả tim.
- Chúc bé cưng có một chuyến đi về nhà vui vẻ~ Chúng ta sẽ gặp lại khi ánh trăng và mặt trời soi lối cho chúng ta.
Âm thanh quyến rũ cùng bàn tay mềm mại kia dần không còn có thể cảm nhận thấy, thay vào đó là sự ấm áp và bông xù.
- A! Mình ơi! Mình ơi! Yoichan hạ sốt rồi!
Âm thanh sốt sắn có chút mệt mỏi và vui mừng khiến cho em hơi nhíu mày do ồn ào.
Hừ hừ rên rỉ giọng mũi thành tiếng nhỏ non nớt, bé con từ từ mở mắt ra. Cơ thể nhỏ nhắn theo bản năng từ từ ngoi cái đầu ra từ ổ chăn ấm áp, chi để lộ vùng đất có 2 lá mầm xinh xinh ngự trị. Cơ thể mềm quặt không còn chút sức lực, cổ họng đau rát khiến bé khó lòng phát ra tiếng.
- Yoichan uống miếng nước cho đỡ đau họng nhé, Yoichan của mẹ giỏi quá!
Người bé được một lực nhẹ nhàng sốc dậy, một bàn tay to mà mềm mại vỗ nhẹ lưng một cách nhịp nhàng.
- Yoichan ngoan, ba mang nước đến rồi nè.
Một thứ gì đó cứng cứng tròn tròn nho nhỏ được đặt trên môi bé, theo bản năng hé miệng ra ngậm lấy nó, dùng lực uống lấy từng hụm nước mát, cổ họng khô rát cũng dần mượt mà hơn. Đôi mắt mờ nhoà do mệt dần rõ ràng hơn hình ảnh xung quanh.
- Ba? Mẹ?
Chất giọng còn hơi khàn đặc do ngủ quá lâu cùng với cạn kiện năng lượng khiến bé con xinh xắn mè nheo.
- Ừm, ba mẹ đây bé cưng.
- Con đói quá~
- Ừm, bé Yoichan đói cũng phải thôi, bé sốt tận hơn 1 ngày trời mà. Để ba Issei đưa bé vô rửa mặt nhé. Mẹ xuống nhà chuẩn bị đồ ăn cho bé Yoichan.
Mẹ Iyo hôn nhẹ lên vầng trán non của em rồi đi xuống nhà chuẩn bị cho bé con đói bụng mới ốm dậy, Issei nhẹ nhàng bế em lên. Yoichi ngoan ngoãn vòng 2 tay qua cổ ba mình, em nhẹ nhàng dụi dụi khuôn mặt tèm nhèm của mình vào vai áo ba.
Ba Issei nhẹ nhàng cởi bộ đồ ướt đấm mồ hôi của em, tắm rửa cho em cẩn thận rồi lấy khăn lông lớn mềm mại choàng kín người em. Rồi bế em ra ngoài.
- May là bé Yoichan khỏi ốm kịp, bé mà mãi không khỏi thì bé không thể đi xem trận bóng của thần tượng rồi.
Bé con mới tắm rửa sạch sẽ nên vô cùng thoái mái. Nghe ba mình nói, em nhỏ thoáng giật mình, nhớ ra tuần sau là sẽ có lịch nghỉ xuân, và ba Issei và mẹ Iyo đã chuẩn bị một món quà cho sinh nhật của bé - Cùng ba Issei và mẹ Iyo đi xem trận tứ kết cup C1 ở Munich, Đức. Trận đấu giữa Bastard Munchen và Inter Milan.
- Hihi, bé Yoichan sẽ khoẻ nhanh thật nhanh ó!
Nhìn bé con tuy còn héo hon nhưng năng lượng lại tràn trề khiến ba Issei vừa khóc vừa cười.
- Vậy mới là Yoichan nhỉ.
Ba Issei xoa đầu nhỏ rồi đặt bé về lại giường. Lấy một cái bàn gấp để lên trên giường. Vừa kịp lúc mẹ Iyo bưng đồ ăn vào cho bé. Bé con được ba thay cho miếng hạ nhiệt mới, được măm măm những món ngon mà mẹ nấu cho mà vô cùng hạnh phúc đến mức 2 mắt nhỏ xinh màu xanh coban cong tít như vầng trăng non.
Bé con ăn xong xoa xoa cái bụng thơm sữa no căng, đôi mắt thì lim dim muốn ngủ. Mẹ Iyo thấy vậy liền nhẹ nhàng ru bé con ngủ.
Bé Yoichan còn nhỏ, chỉ cần ăn ngon ngủ kĩ vui vẻ mà sống là được.
Lần nữa tỉnh dậy đã là ngày hôm sau.
Bé Yoichan khỏi ốm rồi nhưng nay vẫn chưa thể đi mẫu giáo với các bạn, bé ngoan nay ở nhà với mẹ Iyo rất ngoan. Tự mình nghịch bóng ở sân sau đến gần giờ cơm trưa thì lon ton vào nhà, ngủ trưa xong thì đọc ít truyện tranh rồi ngồi xem lại mấy trận đá bóng.
Bé ngoan cứ như vậy đến khi ba Issei về thì lại lon ton đến bên ba.
- Ba ơi, bế Yoicha đi, bế Yoichan đi!
Ba Issei dù mệt mỏi sau 1 ngày đi làm, nhưng thấy con trai yêu quý nũng nịu thì mọi mệt mỏi tan biến ngay, ba Issei hăng hái bế bé Yoichan nhỏ xinh chạy vòng vòng quanh nhà mấy lần khiến bé Yoichan thích thú mà hi hi ha ha mới thôi.
Đến này hôm sau, chào đón bé con là các bạn cùng lớp hỏi thăm sức khoẻ. Bé cưng ngoan ngoãn vui vẻ trả lời hết rồi tung tăng vừa chơi vừa học đến khi mẹ Iyo đến đón.
~~~~~~
Dạo này teo bị dí lắm bài tập quá nên bị muộn hihi.
Tui đang nghĩ nên múa reaction không.
Mấy bộ kia teo sẽ sớm ra chap nhó. Dạo này nghiện minecarrft với Blue Arichive quá :))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store