ZingTruyen.Store

Allisagi Os Chom No Doi Muoi

! Warning: Có yếu tố AllIsagi, R16, suscubus, bạo lực tuổi mới nhú, chưa qua sự beta vui lòng không nhắc tui sẽ tự kiểm tra lại vào ngày mai=)) valentine muộn màng !

Chap sau là thuộc về ông hoàng thua vote Kuniwildcard, chap r18 cuối cùng trong tháng?

Con quỷ của riêng tao

|

Toàn thể Blue Lock ấy mà, ai ai cũng biết Bachira Meguru và Isagi Yoichi không nói chua ngoa thì là bạn thân trí cốt, không phải cốt ai nấy hốt, ơ là còn thân như nào chỉ có hai người họ hiểu thôi.

Mọi người đồn đại, ca thán hoặc nói rằng nếu họ có thể so sánh thứ tốt đẹp nhất trên thế giới, mối quan hệ của hai người kia chính là một ví dụ điển hình chẳng nói đâu xa.

Không ba hoa cũng không dối trá, mối quan hệ của cả hai trong mắt mọi người là thứ liên kết mạnh mẽ nhưng vô hình hiện hữu mỗi đối phương.

Kể là từ cái ngày chân mới ráo nước bước vô Blue Lock, nhà tù màu xanh dành cho hơn 200 cầu thủ, hay nói chính xác họ đều đóng vai trò tiền đạo, trở thành cầu thủ số một thế giới với cái tôi ẩn mình do Ego Jinpachi khai thác toàn bộ chúng.

Isagi đã gặp Bachira ở đó, cái nơi ngập ngụa thứ gông xiềng trói buộc sự tự do.

Cả hai bên nhau, kề vai sát cánh, tin cậy và tín nhiệm từ cái thủa chỉ cần liếc mắt là biết được đôi bên muốn gì. Thiết tha rằng Isagi coi Bachira là một người bạn, một người đồng đội, người duy nhất khiến cậu sôi sục mỗi khi ai dám bén mảng lại gần hắn.

Không mấy lạ lùng khi bọn họ đi lên từ tình bạn đơn thuần, thanh khiết. Nhưng chả biết vào khoảnh khắc nào, thứ tình cảm giản dị ấy thay đổi chóng vánh.

_

Isagi gục xuống góc tường, cơ thể mệt rã rời đi đôi với xương cốt thoái hoá, lủng lẳng khó chịu. Sau khoảng thời gian họ đấu cùng U20 không lâu, Ego hiện hồn và thao thao bất tuyệt về việc đám người này chắc chắn phải chọn một trong số các nước để đẩy bản thân mình vào hố sâu ở đấy. Chăm bẵm thật tốt tư duy, khả năng 'cấu rỉa' hay thẳng ra là rèn luyện cái tôi ngả màu mà mỗi người đã đánh thức.

Cậu lau đi vệt mồ hôi trên trán, cảm xúc lẫn lộn hoà mình làm một. Hương vị của bàn thắng luôn luôn là món ăn đắt giá, cháy hàng nhất từ trước tới giờ. Mà để lựa chọn nơi đến thì đối diện với những quyết định, cậu ban đầu khá phân vân giữa môi trường mình sẽ phát triển.

Cậu nghĩ mình chọn Anh vì dạo gần đây cậu hay theo dõi các trận đấu mà họ tham dự, nếu chỉ có họ trong phần chọn lựa thì nó chắc hẳn là quyết định đầu tiên của cậu. Buồn là trái tim Isagi đã biểu quyết nhiệt liệt, cậu muốn gặp thần tượng số một, kẻ hủy diệt mọi trận đấu - tiền đạo nổi tiếng Noa Noel. Kẻ không cần làm gì, thở thôi đã đủ để Isagi biến chúng thành sự ưu tiên nhất định.

Do đó cậu chọn Đức, tham gia đợt huấn luyện ở Bastard Munchen cùng các cầu thủ thuộc thế hệ U20. Thật khá khó hiểu khi đứa 'người thường' như cậu đây lại được trải nghiệm một vé miễn phí đối đầu với đa số những kẻ đã có nhiều năm kinh nghiệm đá bóng.

Cắn cắn môi, cậu tin tưởng vào vụ đặt cược toàn bộ tương lai vào câu lạc bộ chỉ toàn người Đức này. Dù cho vốn dĩ người Nhật và người Đức chả ưa thích gì nhau.

Cậu thừa nhận Đức - một nơi đòi hỏi những chiến thắng logic đến mức vô tình. Ở giải đấu xem “Bóng đá là bộ môn thể thao cần ghi nhiều bàn thắng hơn đối thủ”. Cậu mà nhớ không nhầm thì Noel Noa từng nói hắn thà để thua 3-4 sau khi ghi được hat-trick, còn hơn là chỉ thắng 1-0 với một pha kiến tạo.

A đau đầu quá mà cứ thích ra vẻ.

"Bachira à..." Isagi tu ngụm nhỏ chai nước, cậu dùng khăn thấm nốt mồ hôi quanh cổ.

Bachira, cậu ta chọn Tây Ban Nha, đất nước của những cú rê dắt và kĩ thuật - Dribble Technique.

“Ngay cả khi chọn những con đường khác nhau, lần tới khi gặp lại bọn mình phải 'tiến hoá', như vậy mới phải phép!”

Nguyên văn câu nói Bachira thủ thỉ to nhỏ với cậu là thế đó.

Sắp tới chẳng biết tồn tại bao nhiêu thử thách nữa sẽ vồ vập vào đời cậu nữa.

"Ôi Yoichi cưng lại tập một mình sao?"

Hửm?

Isagi ngẩng đầu cao, cậu vứt khăn sang bên. Mắt híp nhìn cho rõ kẻ mới phá bĩnh khoảng thời gian tập luyện quý báu của mình, kẻ đó quả là tên Kaiser Michael.

Một ông vua khoả thân sắm vai tên hề trong chính câu chuyện của cậu.

Không buồn mà đáp, Isagi gật đầu, cậu coi nó là lời xác nhận thay cho lời nói. Giờ đây tâm thức cậu sa sút, não bộ căng cứng không định nổi Kaiser hôm nay, tạm thời tha gã cũng không hẳn là lựa chọn tồi tệ.

"Hời, ít nói quá nhỉ Isagi Yoichi."

Kaiser nhếch mép, gã ráo bước đi gần chỗ Isagi đang ngáp ngắn ngáp dài đầy buồn ngủ.

"Muốn bế không?" Tốt lắm tao mới chấp nhận bế mày trên tay tao đấy Isagi Yoichi.

"Muốn làm gì thì làm..."

Cậu ủ rũ, bản thân cậu không đủ tỉnh táo để quan tâm bất cứ thứ gì xuất phát từ hành động hoặc lời nói của Kaiser. Có lẽ ngủ chút cũng không sao, bữa ngất xỉu rồi tỉnh dậy trên giường chả là một thân Kaiser bế cậu vô sao... Việc gì cậu phải ngại ngùng đồ chứ.

Isagi cúi thấp thấp mặt, tay hướng lên phía Kaiser. Gã cười lớn hiểu ý, tay gã luồn xuống dưới eo và chân cậu, một phát sốc thẳng Isagi lên cao. Để đầu Isagi dựa ngực, toàn thân được bao bọc bởi hương hoa hồng ngọt lịm tạo ra từ nước hoa đắt tiền mà Kaiser mới sắm không lâu.

Gã ôm trọn cậu, dỗ dành một lúc thì chìm vào giấc ngủ.

Tắt điện khu phòng tập, Kaiser nhẹ nhàng bước khỏi nơi ấy, tay gã giữ khư khư thỏ nhỏ háu chiến như thể sợ sơ sảy chút thôi thì thỏ con đã bay vô miệng sói khác rồi.

Kaiser đặt một nụ hôn lên trán Isagi, gã vén tóc mai vòng ra sau kẽ tai, ngón cái gã mơn trớn đôi môi Isagi, từ mắt cho đến tận dưới cằm.

Mà nhớ sao mai là trận với tên bạn trai hờ của Yoichi cưng, vì thích Yoichi lắm nên gã sẽ góp chút dư vị cho cuộc chiến nóng bỏng thêm sôi động.

Cứ chờ xem Bachira Meguru.

_

Chìm vào giấc mộng dai dẳng, Isagi mơ thấy cái lần bí mật thầm kín của mình bị Bachira nhìn thấu.

Khi ấy Isagi chỉ mặc một chiếc áo ngủ ngang mông, quần bị vứt sang bên kia và da thịt láng bóng đang trơ trọi giữa nền nhà ẩm ướt tiếp xúc với thềm bồn tắm công cộng. Mắt cậu ướt đẫm giọt thủy tinh, hình thể hai trái tim cong vẹo ẩn mình trong đôi mắt xanh dương hút hồn. Miệng cậu hé mở, nước bọt trắng do không khiếp miệng mà từ khoang trào ra nhớt nhát chảy xuống cằm gọn.

Cậu nóng điên người, ngọn lửa đỏ chảy hôi hổi hấp chín cả cơ thể yếu đuối. Ah, quả thật đáng lẽ cậu nên nằm im chết dí ở trong phòng chứ không phải khổ sở vào lúc nửa đêm vắng bóng như này. Nhưng cái kì phát dục kia lại tới, không thể tìm được thứ gì giải toả thì đêm nay có mà cậu chết toi chỗ hiu quạnh đây.

Cửa nhà tắm bỗng được lực mạnh đẩy ra, theo sau cỗ không khí lạnh tràn về là bóng dáng quen thuộc đang khịt mũi toả ra một khí chất âm ỉ ghê người.

Cậu đã ngơ ngác, ngỡ ngàng rồi bật ngửa. Kẻ to gan vật vã với thời gian to lớn lại chẳng ai khác ngoài cậu bạn thân đẹp mã của cậu. Bachira cùng mái tóc nâu vàng được hắn vuốt ngược ra sau, nối gót ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào hình ảnh dâm loạn hiếm có của Isagi.

"Chà, 'chiến hữu' thân mến của tớ bị sao thế nhờ?" Hắn vừa nói vừa chậm chạp bước lại gần Isagi, ngồi xổm vân vê cần cổ dính nước đầy mê hoặc của đối phương.

Cảm xúc hắn đang tuôn trào như một ngọn núi lửa bấy lâu bị tắc nghẽn, sóng tình dập dìu vỗ thẳng vào linh tính nhạy cảm chết tiệt tồn tại ở hắn.

Trông Isagi ngon nghẻ chân dạng hình chữ M đắm đuối, tóc tai bết bát vì hơi nước cũng vì dính không khí ẩm dán chặt vào gò má đỏ au. Chiếc lưỡi đỏ hỏn thèm thuồng lè ra ngoài khoang miệng trực chờ được đàn ông yêu. Phía dưới không những không mặc quần mà còn cởi bỏ khiến hơi khí mát lạnh tạt ngang qua vùng da nhạy cảm thiếu đánh.

Isagi không đáp, cậu lắc lắc đầu, bản thân sợ hãi có ý định chạy trốn. Cậu không muốn bất cứ ai nhìn thấy hình xăm đáng tởm đó cả...

Bachira đanh mặt, hắn giữ chặt tay Isagi rồi bạo lực ép mạnh người cậu xuống sàn nhà lạnh ngắt. Môi chép chép sung sướng, cổ họng tạo lên tiếng nuốt ực ực ái muội. Hắn cười mỉm, điệu cười hung tợn đến khó hiểu, không quan tâm người dưới thân cảm giác như nào, hắn ỷ thể lực hơn đối phương mà chèn ép hạ bộ.

"Isagi, cái hình xăm đáng yêu này? Của cậu à... Hhh tớ không nghĩ nó sẽ kích thích còn hơn những gì tớ nghĩ!"

"C—?"

_

Giật mình tỉnh ngủ từ cơn mơ xuân, Isagi ho khụ khụ che đi hai má ửng hồng. Chả hiểu sao tự dưng mơ lại cái giấc mơ khùng điên đó nữa, kể từ đợt Bachira phát hiện ra cậu là Suscubus thì cả hai đã lao vào nhau kình kịch kình kịch như điên. Phát hiện ra cậu là thuần chủng nữa thì tên đó còn nắc hông căng hơn bình thường, đúng là lũ chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới.

Xoa xoa cái bụng đói meo của mình, cậu là Suscubus thuần chủng, nghĩa mặt chữ thì cậu không cậu đi ăn tinh khí của nhiều đứa mà chỉ một thôi cũng đủ sống qua ngày không cần hít máy thở rồi.

Thật ra việc hút tinh khí có hai cách, một hôn, một làm tình.

Nhiều khi mai có trận đấu quan trọng, hai cậu sẽ không làm gì nhau (không, Bachira cực kỳ cực kỳ muốn chịch chết người đẹp nhưng Isagi không đồng ý). Bachira chỉ vờn cậu qua những nụ hôn ngọt ngào chiếm hữu, xong hắn tiếp tục chà chà hai cái dương vật cương đến mức xuất tinh ướt nhẹp quần kể lại thấy ngại khiếp hồn.

Vỗ mặt thật tỉnh táo, Isagi sốc chăn khỏi người rồi lúi húi chui vô nhà tắm vệ sinh cá nhân.

Mười lăm phút sau cậu có mặt tại sảnh ăn để gặm nhấm chút đồ bồi bổ, sợ không ăn phát cái đang đá tập ngã chỏng chơ ra đất rồi ngất.

Cái ngã thì bị cắt cái chức ra sân luôn mới đáng sợ.

"Yoichi~ Sag fröhlicher Frühling, mein liebevoller Clown."

Ah, may cho gã cậu vô tình đeo tai nghe thông dịch nếu không thì gã có nhai đi nhai lại đằng trời câu đó hàng trăm lần cậu cũng nghe không hiểu đâu hứ.

"M,muốn gì?" Miệng nhét lát bánh mì sữa cuối cùng vô miệng, tay vớt đâu cốc sữa dâu tu ừng ực hết cốc, chẳng quên lau miệng mới đáp lời tên vua tự kỉ nào đó.

Hừ, cậu hề nhỏ của gã không yên phận như hôm qua rồi.

"Luyện tập cùng tụi tôi tí không nào? Nghe đâu bọn Tây Ban Nha đó cũng đang sử dụng phòng tập nha Yoichi, cơ hội có một trong đời thì nên biết nắm bắt chứ?"

Coi gã cười thật đau mắt, nhưng nghĩ ngợi một hồi Isagi vẫn là đồng ý rời ghế cùng họ đến phòng tập chung.

Khoảng thời gian cỏn con ấy, vừa bước vô còn chưa kịp chạy đến chào hỏi ong mật đã bị tên vua và kị sĩ của gã túm lấy chạy qua góc khác vận động sơ sơ.

Không hiểu vận động thế nào mà trong suốt quá trình người bị sờ mó lắm nhất là cậu!

"Kaiser tránh cái tay anh ra! Tôi đang mệt!"

"Không~ công nhận bao nhiêu lần thì eo cậu nhỏ nhất đám luôn Yoichi nhở."

Có cần thẳng thừng vậy không?

Tay xăm của gã vờn nhẹ quanh eo thon Isagi, tiện thể bóp vài miếng cho đỡ đi nỗi khát khao.

Gã dĩ vào người Isagi mà toả ra hương thơm quyết rũ chết người, khiến cậu không hẹn mà đỏ mặt.

Ness phía trước híp híp đôi mắt mình lại, tưởng chừng ngoan hiền lắm cơ nhưng tay kia của hắn thế nào vô ý sờ trúng cặp mông căng đẫy đà mềm mại tựa tuyết bông của Isagi.

Không quên còn bóp thêm nữa mới chịu.

Khi cả ba con người nào đấy đang 'đùa cợt' cuối góc tập vắng lặng, một cặp mắt sâu hoăng hoắc chĩa thẳng về hướng nơi ấy với vẻ căm thù, ghen tị đến người khác nhìn cũng phải ói mửa vài phần. Khí tức lạnh lẽo, âm u không nhịn mà bảo phủ quanh vùng hắn đứng.

Miệng cẩn trọng nhếch lên một đường, hai tay gắt gao ôm chặt lấy trái bóng. Hắn trừng như muốn móc cả mắt dí sát vào nhóm người nọ để họ hiểu rằng không có ai chú ý thì có nghĩa là hắn không chú ý!

Kaiser cảm nhận, gã huýt sáo quay đầu khích đểu đối phương.

Chưa gì đã thu hút ong bướm về hút mật rồi Yoichi ơi...

_

Sau trận đấu căng mắt, tỉ số 4-3 nghiêng về Bastard Munchen.

Isagi mệt nhọc chống hai tay lên đùi, hừ bực, cậu bực, dù đã cướp được bóng của Kaiser phút cuối nhưng ánh mắt của gã dành cho cậu làm Isagi khó chịu phát ớn.

"Yoichi."

Giọng nói tươi tắn vang lên bên tai cậu.

"Meguru? Tìm tớ có gì hả?"

"Đi, tụi mình qua phòng nói chuyện chút!"

Không đợi Isgai phản kháng, Bachira kéo tay cậu chạy đi, không quan tâm cả những ánh mắt như dao găm chĩa thằng về phía hắn. Bachira nghiến răng đem cậu rời khỏi, nửa đường đi bắt gặp một căn phòng trống không mới tức khắc mở cửa rồi kéo cậu vào.

Rầm!

Người Isagi đau đớn bị dập mạnh lên bức tường sắt của khu, cậu cắn môi, mắt hé mở.

Nhìn người 'bạn' yêu quý gân máu hiện rõ trong đôi mắt vàng chanh, ngã tư xanh nổi lên trông chả khác gì chó điên mới xổng chuồng. Những đường tĩnh mạch ở cổ hắn đang căng lên, Yoichi hiểu Bachira đã kiềm chế nhiều như nào.

Tay hắn bóp lấy bả vai Isagi, thanh âm không mấy hiền hoà cất tiếng.

"Yoichi, tớ thả cậu tự do lâu quá nên quên mất ai mới là người câu nên hướng về thôi sao?"

Hắn nâng cằm, hơi thở nguy hiểm phả thẳng vào tai cậu.

"Tớ nói nhé, một là cậu cách xa chúng ra, hai là..."

Mọi người biết đấy.

Lời nói thường đi đôi với hành động, Bachira co chân cạ cạ hạ bộ bán cương của Isagi.

Như ngầm hiểu ý đối phương, Isagi cắn cắn gật đầu, cậu còn làm được gì? Kiểu nào chả bị hắn chịch cho sống chết không xong à.

"Tốt tốt bé yêu của tớ."

Nụ cười trên môi Bachira càng lúc càng rộng, hắn vỗ vỗ eo Isagi. Thả lỏng tay để cho Isagi cúi gập người xuống, kéo chiếc quần bóng đá của mình, cậu yêu kiều chổng mông lên cọ sát gần túp lều đệ nhị đang căng phồng tràn trề sức sống của Bachira.

Dưới sự mời gọi không ngừng, Bachira bắt lấy eo cậu giữ yên, tiếp tục cởi đồ cho mình.

Côn thịt phe phẩy trước cửa xuân không ý định tiến vào, nó làm Isagi sắp chìm đắm phải nức nở quay người cầu xin.

"Hmm... Tớ nghĩ rồi, cái vẻ dâm đãng của cậu, cả cái lỗ nhỏ hồng mẫn cảm này nữa, tất thảy đều thuộc về tớ."

Phụt! Bachira không ngại ngần đâm thẳng vào trong, đừng hỏi tại sao, vì lí do đó nên hắn yêu cái cơ chế tự tiết dịch nhờn của thân thể Isagi chết thôi.

[#190223]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store