Chương 9
Đứa nào dám bảo việc của bác sĩ chỉ có chữa bệnh và chăm sóc bệnh nhân thì ra đây, chúng ta tỉ thí võ thuật để mở mang cái trí óc bé như hột nho đó của mi!Đối phó với bệnh nhân là xưa rồi, giờ thì các bác sĩ còn phải đối mặt với kiếp nạn mới mang tên: Người nhà bệnh nhân.Đúng vậy, từ tuyến trung ương đến địa phương, từ bệnh viện công đến bệnh viện tư, không một chỗ nào mà chẳng phải trải qua cái kiếp nạn để đời này cả. Dù số lượng vụ việc này đã giảm đi đáng kể nhưng đôi khi vẫn xảy ra vài vụ ẩu đả, to có nhỏ có, nói chung là cứ có đánh nhau là mấy cái bệnh viện ở Nhật Bản chưa đầy một ngày đã biết hết rồi.Như đã kể ở trên, thì dù bệnh viện có danh tiếng lớn đến đâu thì cũng ít nhất trải qua một lần bị người nhà bệnh nhân gây rối làm phiền. Blue Lock cũng không phải ngoại lệ, mà còn có thể nói nơi đây chính là khởi nguồn cho những vụ ăn vạ, hành hung y bác sĩ trên khắp xứ Phù Tang.Đám bác sĩ làm việc ở đây ai ai cũng là những tên sáng nắng chiều mưa, giữa trưa giông bão về đêm nổi cuồng phong, điên khùng không tả nổi. Những khoa ít drama nhất thì có thể kể đến như của Kunigami, Kurona, Rin... Nhiều nhất thì không thể không nhắc đến chính là Khoa Nội của Chigiri, Khoa Sản của Shidou và Khoa Cấp cứu do Isagi làm trưởng khoa.Isagi thì chưa gặp trường hợp thân nhân của bệnh nhân làm loạn bao giờ, hầu hết em chỉ được nghe mọi người kể lại sau khi đã giải quyết ổn thoả. Cũng dễ hiểu thôi, đám người đó không bao giờ muốn người thương phải chịu ác ý nên hết sức cố gắng tách em ra khỏi những vụ việc này.Lưới trời lồng lộng nhưng thưa, hàng bảo vệ dù có kín kẻ đến thế nào thì cũng có ngày vô tình làm lọt vào một con cá. Và thật không may, lần này chính Isagi lại là người bị làm phiền.Hôm nay Khoa Cấp cứu tiếp nhận một ca phẫu thuật vô cùng khẩn cấp. Theo như thông tin được báo thì bệnh nhân là nữ sản phụ, khoảng 30 tuổi, nguyên nhân chị gặp tai nạn là do tài xế lái xe tải đã ngấm cồn vào người, không tự chủ được tay lái mà lao lên vỉa hè nơi chị gái đang đứng.Điện thoại báo tin đến Blu Lock là vào buổi đêm, khoảng 11 giờ rưỡi. Ngay khi xe cứu thương chuyển bệnh nhân đến thì đích thân Isagi chạy đến làm bác sĩ phẫu thuật chính, theo sau là Hiori và một nữ bác sĩ bên Khoa Sản làm nhiệm vụ đỡ đẻ.Cuộc phẫu thuật kéo dài gần 4 tiếng đồng hồ, may mắn đã nở nụ cười với hai mẹ con, đứa nhỏ sinh sớm hơn một tháng so với dự kiến nên còn khá yếu ớt, bé đã được chuyển vào lồng ấp và đặt bên cạnh giường người mẹ trong phòng hồi sức. Isagi bước ra khỏi phòng khử trùng với Hiori, thở phào nhẹ nhõm:"Chị ấy mất nhiều máu quá, tớ cứ sợ là sẽ không giữ được cả hai mẹ con luôn rồi."Hiori bật cười: "Cậu đừng tự ti về khả năng của bản thân vậy chứ, Isagi rất giỏi, chắc chắn sẽ làm được thôi.""Nhưng kì lạ quá, sao tớ không thấy người nhà bệnh nhân đâu hết vậy?"Isagi cảm thấy vô cùng khó hiểu nhìn hành lang trống rỗng bên ngoài cửa phòng phẫu thuật. Rõ ràng bệnh nhân là một sản phụ, ấy thế mà chẳng thấy người chồng hay cha mẹ hai bên đâu, nhìn thế nào thì cũng thấy kì lạ."Có lẽ bên trực ca chưa gọi chưa người nhà thì sao?" - Hiori tìm cách trấn an."Ego luôn giapm sát nhất cử nhất động của nhân viên mỗi khi có bệnh nhân nhập viện mà, nếu nhân viên trực ca không gọi điện thoại thông báo cho người thân của bệnh nhân thì ổng đã vác loa gọi cho cả đám bọn mình dậy rồi."Càng nghĩ, Isagi lại càng cảm thấy có điềm chẳng lành.Không để em kịp suy nghĩ gì thêm thì kiếp nạn trực tiếp kéo đến. Đúng rồi đấy, gia đình chồng của sản phụ đến nơi rồi.Nói là gia đình cho to vậy thôi chứ cũng chỉ có ba người, gồm có anh chồng, bà mẹ chồng và em gái anh chồng. Bọn họ hùng hổ lao đến trước của phòng hồi sức của chị sản phụ, nếu không phải trước cửa có hai y tá cản lại thì bọn họ đã tông cửa chạy vào trong rồi.Bà mẹ chồng mở phát súng đầu tiên, chưa ai đụng gì vào bà ta mà đã to tiếng: "Cháu tao đâu? Chúng mày để tao vào trong xem cháu tao!"Trong hai y tá ở đó thì có một người là thực tập sinh, nghe bà ta hét lớn như thế thì cũng rén, lo sợ trốn sau lưng người lớn hơn. Cô y tá lớn tuổi hơn cau mày đáp:"Thưa bác, nơi đây là bệnh viện, mong bác giữ thái độ một chút, còn bé nhà mình thì do sinh non nên còn rất yếu, chúng tôi đang để bé trong lồng ấp để đảm bảo an toàn cho bé.""Tao không cần biết, chúng mày để cháu tao vào đấy làm cái gì? Làm hại cháu tao ra! Đưa cháu tao đây, tao mang về nuôi!"Bạn y tá thực tập nghe vậy thấy bất bình không thôi: "Ơ bác buồn cười thật đấy! Em bé sinh non chứ có phải sinh đủ tháng đâu, yếu như thế thì bác chăm em ấy kiểu gì? Hơn nữa con dâu bác mang nặng đẻ đau, mới mẫu thuật do tai nạn trong kia bác không quan tâm à?""Chị ta không biết đẻ con thì thôi đi, nhắc đến chị ta làm cái gì?" - Em chồng bất mãn lên tiếng. - "Mẹ tôi bảo gì thì cũng chống đối, hỏi sao cháu tôi sinh ra lại gầy gò bé tí như thế kia.""Có chuyện gì vậy?"Isagi cùng Hiori nghe thấy tiếng cãi cọ bên phòng hồi sức cấp cứu, dự cảm chẳng lành liền chạy một mạch tới. Em điều chỉnh lại nhịp thở, hỏi hai cô y tá bên cạnh."Trưởng khoa, bác gái này cứ khăng khăng đòi lấy đứa nhỏ ra khỏi lồng ấp mang về nhà chăm sóc, chúng tôi đã cố gắng khuyên bảo nhưng vẫn sừng cổ lên cãi cùn với chúng tôi!" - Bạn thực tập sinh oan ức cáo trạng.Isagi lập tức hiểu tình hình, từ tốn giải thích với người nhà đang kích động: "Thưa bác gái, nếu bây giờ đưa em bé ra khỏi lồng ấp và chăm sóc theo phương pháp thông thường thì tỉ lệ tử vong của bé sẽ rất cao, chúng cháu không thể mạo hiểm đánh đổi một sinh mạng non nớt như vậy với yêu cầu vô lí của gia đình bác được.""Chúng mày chỉ thích lí do lí chấu thôi! Thằng con tao cũng sinh thiếu tháng, tao nuôi nó theo cách của các cụ vẫn lớn lên bình thường thôi đây thây! Không nói nhiều nữa, để tao vào trong đấy!"Thấy mọi việc có khả năng sẽ đi xa, cô y tá lớn tuổi nhíu mày, lén lút gửi tin nhắn cầu cứu lên nhóm chat nhân viên, thầm cầu mong mấy tay bác sĩ điên khùng của nhà trồng được sẽ đọc được nó.Hiori cau mày giữ tay khống chế bà ta: "Thưa bác, mong bác giữ tự trọng chút, đây là bệnh viện chứ không phải nhà của bác, cháu bà cũng không giống với con trai bác nên đừng có so sánh khập khiễng như thế.""Con mẹ mày, bỏ mẹ tao ra!"Anh chồng im lặng nãy giờ bỗng điên tiết lên, nhào đến toan đấm Hiori thì Isagi chạy đến lãnh trọn cú đấm thay hắn. Đồng tử Hiori mở to, ngỡ ngàng nhìn người mình thương ngã mạnh xuống sàn."Trưởng khoa Isagi!"Hai cô gái kia sợ hết hồn, vội vàng chạy đến đỡ em ngồi dậy. Mấy hôm nay ăn uống không điều độ, ngủ không đủ giấc, cộng thêm tinh thần căng thẳng sau phẫu thuật, thành thử ra bị đấm một cái vào mặt như thế khiến mọi thứ trong mắt Isagi quay cuồng, trời đất đảo lộn. Cuối cùng buông xuông mà ngất luôn.Từ phía sau anh chồng, hai nắm đấm to lớn lao đến tác động mạnh lên đầu khiến anh ta ngã đập đầu xuống đất, mạnh đến nỗi nứt sọ, máu chảy ra sàn."Đ*t mẹ nhà mày thằng chó, mày động vào ai đấy hả?!""Chết con mẹ mày đi thằng mặt c*c!"Thì ra nữ bác sĩ Khoa Sản vẫn chưa rời đi sau cuộc phẫu thuật, cô nàng nép sau bức tường thấy không ổn liền vắt chân lên cổ chạy thật nhanh về Khoa Sản mách tin cho Shidou. Thế quái nào mà cô báo tin cho tên bác sĩ này thì lại có đến hai người lao sang Khoa Cấp cứu, nhà này ai cũng tài, tài lanh tài lẹt!Shidou và Rin bồi thêm vài cú nữa tẩm quất cho anh chồng xả giận. Bên phía Hiori thì vứt luôn cái thứ được gọi là kính già yêu trẻ, nhường nhịn phụ nữ gì gì đó ra sau đầu, không biết hắn đã nói gì mà cô em chồng khóc luôn ra đấy. Một lúc sau nữa thì hai anh cảnh vệ chạy đến lôi ba người kia ra ngoài, trả lại sự trong sạch cho bầu không khí trong Blue Lock.Vụ việc lần này tất nhiên là lên báo, những ý kiến trái chiều thay vì chĩa về phía mấy anh bác sĩ thì lại hướng về phía gia đình chồng sản phụ. Thôi thì cũng đáng, gieo nhân nào gặt quả nấy. Chị sản phụ sau khi biết sự việc này đã rất xấu hổ, rối rít xin lỗi Isagi vì hành động lỗ mãng của mấy người cổ hủ kia."Nhưng chị cũng thấy thật may mắn khi có sự việc này, nhờ vậy mà chị mới thấy được bộ mặt thật của gia đình chồng."Isagi cảm thấy mừng thay cho chị gái, em động viên vài câu rồi tiễn hai mẹ con chị ấy ra tới cổng."Ai da, đi đưa cơm cho Rin và Shidou thôi nào."Các bạn hỏi hai con người kia ở đâu mà phải nhờ đến Isagi đưa cơm á? Bị cấm túc do tội hành hung rồi, nhưng xét thấy nguyên nhân quá chính đáng nên Ego mới phạt nhẹ tay thế đấy, chứ không thì chuyến này khổ cho cái máy kích tim của Barou rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store