Alldaniel Manager
Chương 1: Khởi Đầu Đầy Sóng GióDaniel bước xuống xe buýt, cẩn thận vuốt lại chiếc áo sơ mi trắng đã hơi nhăn sau chuyến đi dài. Trước mặt cậu là tòa nhà chọc trời của công ty giải trí hàng đầu Hàn Quốc – Shine Entertainment. Cậu hít một hơi sâu, cố gắng trấn an bản thân. Hôm nay là ngày đầu tiên cậu nhận công việc quản lý cho nhóm nghệ sĩ nổi tiếng nhất công ty, nhưng trong lòng Daniel không khỏi lo lắng.“Mình làm được. Chỉ cần chăm chỉ và nghiêm túc, mọi thứ sẽ ổn.” Daniel tự nhủ, bước nhanh về phía sảnh chính.Trong thang máy, ánh mắt của những nhân viên khác liên tục liếc nhìn cậu. Không cần hỏi, cậu cũng biết họ đang bàn tán về chuyện gì. Tin tức về việc Do Jin – quản lý cũ của nhóm – bị sa thải vừa mới đây thôi đã lan truyền khắp công ty. Không ai biết rõ lý do, nhưng mọi người đều ngầm ám chỉ Daniel là người “chơi xấu” để đoạt lấy vị trí này.Cánh cửa phòng họp mở ra, và ngay lập tức Daniel cảm nhận được bầu không khí nặng nề. Ngồi xung quanh chiếc bàn dài là 12 nghệ sĩ nổi tiếng nhất công ty, mỗi người đều toát lên hào quang riêng biệt. Tuy nhiên, ánh mắt họ không hề thân thiện.Seo Seong Eun (Samuel), trưởng nhóm Prime và là biểu tượng của Shine Entertainment, là người lên tiếng đầu tiên. Gương mặt lạnh lùng của anh không hề có chút biểu cảm nào.
“Cậu là người thay thế Do Jin?” Samuel hỏi, giọng nói trầm nhưng sắc như dao.“Dạ, vâng. Tôi là Daniel, rất mong được làm việc với mọi người,” cậu trả lời, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.Samuel không đáp, chỉ nhếch môi một cách mỉa mai rồi quay mặt đi.Kim Joon Goo, một diễn viên tài năng nhưng thiếu kiên nhẫn, chống tay lên cằm, nhìn Daniel từ đầu đến chân. “Nhìn cậu ta kìa, chẳng khác gì một sinh viên thực tập. Ai lại giao nhóm nghệ sĩ hàng đầu cho một người như thế này chứ?”Jin Sung (Zack), ca sĩ điển trai nhưng khó gần, cười khẩy. “Chắc là có mánh khóe gì đó. Cậu ta không thể chỉ dựa vào thực lực mà ngồi ở đây được.”Những tiếng cười nhỏ bắt đầu vang lên từ vài người trong nhóm. Daniel cảm thấy bối rối nhưng vẫn cố giữ vững biểu cảm.“Thôi đi, đừng làm khó cậu ta ngay ngày đầu tiên,” Nomen – ca sĩ solo người Nhật – bất ngờ lên tiếng. Anh ngồi thoải mái dựa vào ghế, tay xoay chiếc bút. “Chưa biết cậu ta làm việc thế nào mà.”Samuel nhìn Nomen một cách không hài lòng nhưng không nói gì thêm. Daniel khẽ gật đầu với Nomen như một lời cảm ơn thầm lặng.Lee Eun Tae (Vasco), diễn viên nổi tiếng nhưng luôn thiếu tự tin, hờ hững nhìn vào điện thoại, không tham gia cuộc đối thoại nhưng rõ ràng là chẳng để tâm đến sự hiện diện của Daniel.Hong Jae Yeol (Jay), nghệ sĩ sáng tác tài năng, ngồi một góc với tai nghe đeo hờ, tay gõ nhịp trên bàn như thể cuộc họp này chẳng liên quan gì đến anh.Khi cuộc họp kết thúc, các nghệ sĩ lần lượt rời đi, để lại Daniel đứng lặng trong căn phòng trống rỗng. Mặc dù cậu biết rằng mọi thứ sẽ không dễ dàng, nhưng cảm giác bị ghẻ lạnh vẫn khiến cậu không khỏi chạnh lòng.---Ngày làm việc đầu tiên của Daniel bắt đầu không mấy suôn sẻ. Lịch trình dày đặc và sự hợp tác hời hợt từ các nghệ sĩ khiến mọi việc trở nên khó khăn.Buổi sáng, Daniel cố gắng liên lạc với Samuel để xác nhận giờ ghi hình cho một chương trình thực tế. Nhưng Samuel không trả lời tin nhắn, khiến cậu phải chạy khắp nơi tìm trợ lý của anh để hỏi. Khi cuối cùng tìm được Samuel trong phòng tập, anh chỉ liếc qua cậu và nói lạnh lùng:
“Tôi không cần cậu nhắc nhở. Đừng nghĩ rằng cậu có thể kiểm soát tôi.”Daniel cẩn thận giải thích rằng công ty yêu cầu xác nhận thời gian, nhưng Samuel chỉ phẩy tay, không thèm nghe.Trong khi đó, Joon Goo thì làm khó cậu bằng cách thay đổi lịch trình vào phút chót. “Tôi không thích địa điểm này, đổi chỗ khác đi,” anh yêu cầu, mặc kệ Daniel đã phải sắp xếp trước đó cả tuần.Buổi chiều, Jong Gun yêu cầu Daniel tự mình lái xe đưa anh đến trường quay sớm hơn lịch trình. Trong suốt chuyến đi, Gun không ngừng chỉ trích kỹ năng lái xe của cậu. “Cậu thật sự nghĩ rằng mình đủ khả năng để làm quản lý à? Tôi chưa từng thấy ai lái xe tệ như cậu.”Jay, người luôn giữ hình tượng hoàn hảo, thì khiến Daniel bối rối vì yêu cầu cụ thể đến mức khó tin. “...” (Tôi muốn nước ép dâu tây, nhưng không phải loại pha sẵn)Daniel đành phải chạy khắp nơi để tìm nguyên liệu và tự làm tại ký túc xá nhân viên. Dù bị từ chối thẳng thừng và bị làm khó đủ kiểu, cậu vẫn cố gắng hoàn thành mọi nhiệm vụ mà không phàn nàn.---Đến cuối ngày, Daniel mệt mỏi quay về phòng ký túc xá nhỏ bé của mình. Cậu ngồi thụp xuống giường, đôi mắt cay cay. Một ngày dài với đủ loại thử thách và thái độ tiêu cực từ các nghệ sĩ khiến cậu không khỏi cảm thấy nản lòng.Nhưng thay vì để cảm xúc lấn át, cậu mở laptop lên và kiểm tra lại lịch trình ngày mai. Mặc dù danh sách công việc dài dằng dặc, cậu tự nhủ rằng mình không thể từ bỏ. “Mình phải chứng minh rằng mình xứng đáng với vị trí này.”---Ở một góc khác trong thành phố, tại phòng tập luyện, các nghệ sĩ tụ tập để bàn về lịch trình sắp tới. Nhưng thay vì nói về công việc, họ lại nhắc đến Daniel.“Tôi không tin tưởng cậu ta,” Samuel nói, khoanh tay trước ngực. “Thay thế Do Jin? Đùa à.”“Tôi thấy cậu ta trông khá tội nghiệp,” Nomen lên tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng. “Có lẽ cậu ấy không giống những gì chúng ta nghĩ đâu.”Jin Sung cười nhạo. “Tội nghiệp? Đừng bị vẻ ngoài lừa. Chúng ta không cần một kẻ cơ hội ở đây.”“Nhưng phải thừa nhận là cậu ta khá chăm chỉ,” DG lơ đãng lên tiếng, ngón tay vẫn gõ nhịp trên bàn.“Chăm chỉ thì sao? Chỉ chăm chỉ không đủ,” Hobin cắt ngang. “Nếu không chịu được áp lực, cậu ta sẽ tự động rời đi thôi.”Mỗi người một ý kiến, nhưng tất cả đều đồng lòng ở một điểm: họ không cần Daniel. Nhưng liệu suy nghĩ đó sẽ kéo dài mãi, hay thời gian sẽ khiến họ thay đổi?─────────────────────────────────
“Cậu là người thay thế Do Jin?” Samuel hỏi, giọng nói trầm nhưng sắc như dao.“Dạ, vâng. Tôi là Daniel, rất mong được làm việc với mọi người,” cậu trả lời, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.Samuel không đáp, chỉ nhếch môi một cách mỉa mai rồi quay mặt đi.Kim Joon Goo, một diễn viên tài năng nhưng thiếu kiên nhẫn, chống tay lên cằm, nhìn Daniel từ đầu đến chân. “Nhìn cậu ta kìa, chẳng khác gì một sinh viên thực tập. Ai lại giao nhóm nghệ sĩ hàng đầu cho một người như thế này chứ?”Jin Sung (Zack), ca sĩ điển trai nhưng khó gần, cười khẩy. “Chắc là có mánh khóe gì đó. Cậu ta không thể chỉ dựa vào thực lực mà ngồi ở đây được.”Những tiếng cười nhỏ bắt đầu vang lên từ vài người trong nhóm. Daniel cảm thấy bối rối nhưng vẫn cố giữ vững biểu cảm.“Thôi đi, đừng làm khó cậu ta ngay ngày đầu tiên,” Nomen – ca sĩ solo người Nhật – bất ngờ lên tiếng. Anh ngồi thoải mái dựa vào ghế, tay xoay chiếc bút. “Chưa biết cậu ta làm việc thế nào mà.”Samuel nhìn Nomen một cách không hài lòng nhưng không nói gì thêm. Daniel khẽ gật đầu với Nomen như một lời cảm ơn thầm lặng.Lee Eun Tae (Vasco), diễn viên nổi tiếng nhưng luôn thiếu tự tin, hờ hững nhìn vào điện thoại, không tham gia cuộc đối thoại nhưng rõ ràng là chẳng để tâm đến sự hiện diện của Daniel.Hong Jae Yeol (Jay), nghệ sĩ sáng tác tài năng, ngồi một góc với tai nghe đeo hờ, tay gõ nhịp trên bàn như thể cuộc họp này chẳng liên quan gì đến anh.Khi cuộc họp kết thúc, các nghệ sĩ lần lượt rời đi, để lại Daniel đứng lặng trong căn phòng trống rỗng. Mặc dù cậu biết rằng mọi thứ sẽ không dễ dàng, nhưng cảm giác bị ghẻ lạnh vẫn khiến cậu không khỏi chạnh lòng.---Ngày làm việc đầu tiên của Daniel bắt đầu không mấy suôn sẻ. Lịch trình dày đặc và sự hợp tác hời hợt từ các nghệ sĩ khiến mọi việc trở nên khó khăn.Buổi sáng, Daniel cố gắng liên lạc với Samuel để xác nhận giờ ghi hình cho một chương trình thực tế. Nhưng Samuel không trả lời tin nhắn, khiến cậu phải chạy khắp nơi tìm trợ lý của anh để hỏi. Khi cuối cùng tìm được Samuel trong phòng tập, anh chỉ liếc qua cậu và nói lạnh lùng:
“Tôi không cần cậu nhắc nhở. Đừng nghĩ rằng cậu có thể kiểm soát tôi.”Daniel cẩn thận giải thích rằng công ty yêu cầu xác nhận thời gian, nhưng Samuel chỉ phẩy tay, không thèm nghe.Trong khi đó, Joon Goo thì làm khó cậu bằng cách thay đổi lịch trình vào phút chót. “Tôi không thích địa điểm này, đổi chỗ khác đi,” anh yêu cầu, mặc kệ Daniel đã phải sắp xếp trước đó cả tuần.Buổi chiều, Jong Gun yêu cầu Daniel tự mình lái xe đưa anh đến trường quay sớm hơn lịch trình. Trong suốt chuyến đi, Gun không ngừng chỉ trích kỹ năng lái xe của cậu. “Cậu thật sự nghĩ rằng mình đủ khả năng để làm quản lý à? Tôi chưa từng thấy ai lái xe tệ như cậu.”Jay, người luôn giữ hình tượng hoàn hảo, thì khiến Daniel bối rối vì yêu cầu cụ thể đến mức khó tin. “...” (Tôi muốn nước ép dâu tây, nhưng không phải loại pha sẵn)Daniel đành phải chạy khắp nơi để tìm nguyên liệu và tự làm tại ký túc xá nhân viên. Dù bị từ chối thẳng thừng và bị làm khó đủ kiểu, cậu vẫn cố gắng hoàn thành mọi nhiệm vụ mà không phàn nàn.---Đến cuối ngày, Daniel mệt mỏi quay về phòng ký túc xá nhỏ bé của mình. Cậu ngồi thụp xuống giường, đôi mắt cay cay. Một ngày dài với đủ loại thử thách và thái độ tiêu cực từ các nghệ sĩ khiến cậu không khỏi cảm thấy nản lòng.Nhưng thay vì để cảm xúc lấn át, cậu mở laptop lên và kiểm tra lại lịch trình ngày mai. Mặc dù danh sách công việc dài dằng dặc, cậu tự nhủ rằng mình không thể từ bỏ. “Mình phải chứng minh rằng mình xứng đáng với vị trí này.”---Ở một góc khác trong thành phố, tại phòng tập luyện, các nghệ sĩ tụ tập để bàn về lịch trình sắp tới. Nhưng thay vì nói về công việc, họ lại nhắc đến Daniel.“Tôi không tin tưởng cậu ta,” Samuel nói, khoanh tay trước ngực. “Thay thế Do Jin? Đùa à.”“Tôi thấy cậu ta trông khá tội nghiệp,” Nomen lên tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng. “Có lẽ cậu ấy không giống những gì chúng ta nghĩ đâu.”Jin Sung cười nhạo. “Tội nghiệp? Đừng bị vẻ ngoài lừa. Chúng ta không cần một kẻ cơ hội ở đây.”“Nhưng phải thừa nhận là cậu ta khá chăm chỉ,” DG lơ đãng lên tiếng, ngón tay vẫn gõ nhịp trên bàn.“Chăm chỉ thì sao? Chỉ chăm chỉ không đủ,” Hobin cắt ngang. “Nếu không chịu được áp lực, cậu ta sẽ tự động rời đi thôi.”Mỗi người một ý kiến, nhưng tất cả đều đồng lòng ở một điểm: họ không cần Daniel. Nhưng liệu suy nghĩ đó sẽ kéo dài mãi, hay thời gian sẽ khiến họ thay đổi?─────────────────────────────────
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store