Aikatsu Stars Tinh Yeu Moi Tam Drop
Moroboshi *siết chặt tay, ánh mắt căm thù*: Chính đất nước Shinande các người phá hủy Ame, khiến hi sinh bao nhiêu sinh mạng người dân vô tội. Ame chúng ta làm gì sai? Chẳng lẽ phát triển cũng là sai sao. Ako *Hoang mang lo sợ*: Chuyện... chuyện này... sao... Hime*quả quyết*: Ame bị phá hủy là do tôi mất kiểm soát làm, không hề liên quan đến Shinande. Đừng lấy cái cớ đó ra nữa!!! Moroboshi: Con muốn nói sao cũng được. Yume, lại đây. Yuzu: Em cứ ở yên đó, cha chúng ta đã chết rồi, ông ta không...YUME! Yuzu đang nói giữa chừng thì đã thấy Yume đi lại gần chỗ Moroboshi trước con mắt hoảng sợ của mọi người. Có phải Yume bị gì rồi không? Koharu: Yume, bạn quay lại đi. Laura: Nguy hiểm đó! Yume vẫn rất thản nhiên, khuôn mặt không chút biến đổi, từng bước, từng bước lại gần Moroboshi. Moroboshi *Ý cười đầy ánh mắt* Tốt lắm... Yume khép mắt, hai tay đan lấy nhau đặt lên trước ngược ngâm nga " Kyou umareta kanashimi ga
Ngày hôm nay bao buồn đau đã vút bay lên cao
Sora e maiagaru
Nơi xa thật xa hòa cùng mây
Sora wa mezame kaze wo yobi
Trời xanh vươn mình gọi gió
Kona mune wa furueru
Cơn gió khẽ bay tới lướt qua mái tóc
Anata wo mamoritai
Em chỉ mong được bên anh bảo vệ anh
Unmei ni sawaritai
Và muốn cảm nhận về định mệnh của đôi ta
Koboreta namida
Những giọt nước mắt anh từng rơi
Mune no kubomi wo
Và khoảng trống trong trái tim anh
Yorokobi de mitashitaino *Mưa bắt đầu rơi*
Em muốn lấp đầy trái tim anh bằng niềm hạnh phúc.
It's the tender rain
Hỡi cơn mưa dịu dàng
Anata no moto e
Thầm mong sao bài hát này sẽ
Kono uta ga
Gửi được tới nơi anh
Todokimasu you ni
Để chữa lành cho trái tim anh
Donna ni tooku ni
Và dẫu mai sau chẳng thể bên nhau
Hanarateitemo
Dù đôi ta có phải chia xa
Shinjiteru tsutawaru koto
Thì chỉ mong anh hãy tin vào lời em hứa
Singing in the rain
Tiếng ca trong cơn mưa
Ame mo shizuku ga utsukushiku
Từng giọt mưa rơi xuống trần gian tỏa sáng khắp muôn nơi
Kagayaiteyuku
Không gian ấy ngập tràn tiếng mưa
Kanashimi zenbu ga
Mọi nỗi đau kia cứ thế trôi đi
Kieru sono toki
Và mặt trời bắt đầu tỏa sáng
Sekai wa ugokidasu no
Cả thế giới này dường như ngập tràn sức sống
Please come, the tender rain!" Khúc ca này vang lên, một cơn mưa nhè nhẹ lướt qua khi ánh nắng sớm vẫn còn. Mọi người đều rất bất ngờ, nhưng Moroboshi thì khác. Hình bóng cung điện Ame yên bình nhưng đầy niềm vui trở lại trong tâm trí, mọi thù hận chìm sâu thật sâu. Moroboshi bất giác đưa tay về phía trước ôm lấy Yume-đứa con gái út của ông. Yume *cười tươi* Vậy ba về tiệm bánh với tụi con nha! Moroboshi*Hơi khó nói, nhưng phải chiều con gái* Ừ, ta sẽ tới đó. Yuzu *hí hửng chạy lại chỗ hai người* Thôi đi Yume, ông ấy không thể cho vào bếp a. Vậy là em không nhớ lúc Hime bị ốm rồi... Moroboshi: Sao con bé này nhớ dai vậy nhỉ? Hime *Nghĩ lại rồi thở dài* Thôi được rồi, như vậy là cây ngàn năm đã ... Lại một lần nữa, Hime chưa kịp nói xong thì lại xảy ra một trận động đất mạnh khiến họ đều phải rời khỏi vị trí cũ. Một khe nứt to xuất hiện và không may Yume rớt xuống... Hime & Yuzu: YUME...!!! Trong cái rủi có cái may, Subaru thấy vậy liền bất chấp nguy hiểm chạy tới túm lấy tay Yume. Giờ chỉ cần sơ sót một chút là cả hai đều rớt xuống. Chưa thở phào nhẹ nhõm kịp, lại thêm một cơn động đất nữa đến nhưng có vẻ nhẹ nhàng hơn. Nhưng mà Subaru cũng mất thăng bằng rớt xuống và một tay giữ Yume, một tay bám ở mép vực. Moroboshi liền chạy tới giữ lấy cổ tay Subaru, Kanata tạo một cơn gió mạnh thổi từ bên dưới lên. Mạnh đến độ Yume Subaru đều bay lên không trung khoảng 2m, Ako tạo một đám mây xốp dày và đặc đủ để họ đứng được trên đó. Thế là hai bạn trẻ an toàn. Kanata *Tự hào* Phối hợp tốt đấy chứ! Ako: Anh im đi!!! Hime: Em không sao chứ? Có bị thương không?
Yume *Cười tươi* :Em không sao không sao Chưa thở phào nhẹ nhõm được, từ đâu một cơn mưa tên bay ra từ tứ phía. Bao nhiêu sức lực và năng lượng của SA đều phải tung ra hết, nhưng không hiểu sao mãi chẳng chịu ngừng Asahi: Lại có chuyện gì vậy? Mahiru: Đây có vẻ là trận pháp của cây ngàn năm, nó sẽ giết tất cả những người muốn xâm nhập dưới mọi hình thức. Laura: Tức thật chứ, mình đâu có làm gì sai! Mọi người đứng thành vòng tròn, lưng hướng vào nhau. Ai cũng cố gắng chống lại nó, nhưng duy nhất chỉ có Yume. Cô cứ đứng yên nhìn những mũi tên bay tới rồi bị đánh bật ra ngoài, đôi mắt thẫn thờ...
Ngày hôm nay bao buồn đau đã vút bay lên cao
Sora e maiagaru
Nơi xa thật xa hòa cùng mây
Sora wa mezame kaze wo yobi
Trời xanh vươn mình gọi gió
Kona mune wa furueru
Cơn gió khẽ bay tới lướt qua mái tóc
Anata wo mamoritai
Em chỉ mong được bên anh bảo vệ anh
Unmei ni sawaritai
Và muốn cảm nhận về định mệnh của đôi ta
Koboreta namida
Những giọt nước mắt anh từng rơi
Mune no kubomi wo
Và khoảng trống trong trái tim anh
Yorokobi de mitashitaino *Mưa bắt đầu rơi*
Em muốn lấp đầy trái tim anh bằng niềm hạnh phúc.
It's the tender rain
Hỡi cơn mưa dịu dàng
Anata no moto e
Thầm mong sao bài hát này sẽ
Kono uta ga
Gửi được tới nơi anh
Todokimasu you ni
Để chữa lành cho trái tim anh
Donna ni tooku ni
Và dẫu mai sau chẳng thể bên nhau
Hanarateitemo
Dù đôi ta có phải chia xa
Shinjiteru tsutawaru koto
Thì chỉ mong anh hãy tin vào lời em hứa
Singing in the rain
Tiếng ca trong cơn mưa
Ame mo shizuku ga utsukushiku
Từng giọt mưa rơi xuống trần gian tỏa sáng khắp muôn nơi
Kagayaiteyuku
Không gian ấy ngập tràn tiếng mưa
Kanashimi zenbu ga
Mọi nỗi đau kia cứ thế trôi đi
Kieru sono toki
Và mặt trời bắt đầu tỏa sáng
Sekai wa ugokidasu no
Cả thế giới này dường như ngập tràn sức sống
Please come, the tender rain!" Khúc ca này vang lên, một cơn mưa nhè nhẹ lướt qua khi ánh nắng sớm vẫn còn. Mọi người đều rất bất ngờ, nhưng Moroboshi thì khác. Hình bóng cung điện Ame yên bình nhưng đầy niềm vui trở lại trong tâm trí, mọi thù hận chìm sâu thật sâu. Moroboshi bất giác đưa tay về phía trước ôm lấy Yume-đứa con gái út của ông. Yume *cười tươi* Vậy ba về tiệm bánh với tụi con nha! Moroboshi*Hơi khó nói, nhưng phải chiều con gái* Ừ, ta sẽ tới đó. Yuzu *hí hửng chạy lại chỗ hai người* Thôi đi Yume, ông ấy không thể cho vào bếp a. Vậy là em không nhớ lúc Hime bị ốm rồi... Moroboshi: Sao con bé này nhớ dai vậy nhỉ? Hime *Nghĩ lại rồi thở dài* Thôi được rồi, như vậy là cây ngàn năm đã ... Lại một lần nữa, Hime chưa kịp nói xong thì lại xảy ra một trận động đất mạnh khiến họ đều phải rời khỏi vị trí cũ. Một khe nứt to xuất hiện và không may Yume rớt xuống... Hime & Yuzu: YUME...!!! Trong cái rủi có cái may, Subaru thấy vậy liền bất chấp nguy hiểm chạy tới túm lấy tay Yume. Giờ chỉ cần sơ sót một chút là cả hai đều rớt xuống. Chưa thở phào nhẹ nhõm kịp, lại thêm một cơn động đất nữa đến nhưng có vẻ nhẹ nhàng hơn. Nhưng mà Subaru cũng mất thăng bằng rớt xuống và một tay giữ Yume, một tay bám ở mép vực. Moroboshi liền chạy tới giữ lấy cổ tay Subaru, Kanata tạo một cơn gió mạnh thổi từ bên dưới lên. Mạnh đến độ Yume Subaru đều bay lên không trung khoảng 2m, Ako tạo một đám mây xốp dày và đặc đủ để họ đứng được trên đó. Thế là hai bạn trẻ an toàn. Kanata *Tự hào* Phối hợp tốt đấy chứ! Ako: Anh im đi!!! Hime: Em không sao chứ? Có bị thương không?
Yume *Cười tươi* :Em không sao không sao Chưa thở phào nhẹ nhõm được, từ đâu một cơn mưa tên bay ra từ tứ phía. Bao nhiêu sức lực và năng lượng của SA đều phải tung ra hết, nhưng không hiểu sao mãi chẳng chịu ngừng Asahi: Lại có chuyện gì vậy? Mahiru: Đây có vẻ là trận pháp của cây ngàn năm, nó sẽ giết tất cả những người muốn xâm nhập dưới mọi hình thức. Laura: Tức thật chứ, mình đâu có làm gì sai! Mọi người đứng thành vòng tròn, lưng hướng vào nhau. Ai cũng cố gắng chống lại nó, nhưng duy nhất chỉ có Yume. Cô cứ đứng yên nhìn những mũi tên bay tới rồi bị đánh bật ra ngoài, đôi mắt thẫn thờ...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store