ZingTruyen.Store

Ads Dong Nhan Thiet Quang R18 Ao Anh Trong Guong


Mọi người trong Nguyên gia đều biết Nguyên Lại Quang sở hữu một chiếc gương hảo hạng.

Chiếc gương lớn chừng nửa mặt tường đó được đặt trong phòng ngủ của y, trên gương điêu khắc hoa văn tinh xảo như thể không thuộc về cõi nhân gian này. Có người nói là do Thiên hoàng ban ân, lại có người nói đây là món quà Nguyên Lại Quang được một kỳ nhân tặng, câu chuyện chiếc gương qua miệng lưỡi người đời, càng kể càng thấy hư ảo, dường như họ đã quên mất rằng nó chỉ là một chiếc gương. Nguyên Lại Quang rất thích chiếc gương này, đặc biệt là hoa văn trên gương, nơi đó đã khắc lên một câu chuyện.

Là câu chuyện của một kẻ vặn vẹo và một ác quỷ vặn vẹo hơn.

Nguyên Lại Quang đại khái có thể hiểu được câu chuyện được kể trên, chính là con người đã lợi dụng sức mạnh của ác quỷ để rồi phải chịu phản phệ, cho dù có phong hoa tuyết nguyệt nhưng lại không có hồi kết. Nguyên Lại Quang từng hỏi nghệ nhân bán chiếc gương cho y rằng vì sao không khắc xong gương, nhưng gã chỉ vuốt vuốt râu dài cười không nói.

Nguyên Lại Quang đứng trước gương, huyễn ảnh trong gương mờ ảo, giống như một bạch y tiên nhân trong biển mây trùng điệp, y hài lòng với bộ dạng này của mình.

Không nhiễm bụi trần, phong nhã cao quý.

"Chủ nhân, đến lúc dùng thuốc rồi." Nguyên Lại Quang sắc mặt chợt lạnh, y kéo vạt áo bước tới cửa phòng ngủ mở ra, từ trên cao nhìn xuống Quỷ Thiết quỳ trên đất hai tay dâng lên chiếc đĩa kim sắc. Quỷ Thiết cúi đầu mặc cho mái tóc đen dài che khuất khuôn mặt, Nguyên Lại Quang vén tay áo rộng rồi dùng tay phải nhận lấy chén thuốc thanh ngọc trên đĩa. Nhìn dược thang nâu đen trong chén khẽ nhíu mày, y do dự trong giây lát rồi đem toàn bộ thuốc trong chén một hơi uống cạn sạch. Quỷ Thiết ngay lập tức đứng dậy từ trong tay áo rút ra một chiếc khăn họa tiết hồng hạc cẩn thận lau sạch vết thuốc trên khóe miệng y.

"Ngươi..." Nguyên Lại Quang hất tay Quỷ Thiết ra, lùi bước về sau giữ khoảng cách với Quỷ Thiết, "Chuyện ngươi mang thuốc tới đây không ai biết chứ?"

"Xin chủ nhân yên tâm." Quỷ Thiết nhận lấy chiếc chén để lại trên đĩa, si ngốc nhìn Nguyên Lại Quang, hắn biết chủ nhân đang lo lắng điều gì. Chuyện có thể khiến cho một Nguyên Lại Quang lãnh đạm không sợ hãi lòng mang đầy bất an từng chỉ có duy nhất một mình y biết, nhưng hiện tại bí mật đó buộc phải chia sẻ với một kẻ khác.

Trong bụng Nguyên Lại Quang có đứa con của Quỷ Thiết.

Lần trước ở nữ thất sau khi hai người hoan ái xong, Quỷ Thiết đã trở thành Alpha của Nguyên Lại Quang, mà kỳ phát tình sau đó của y cũng cố định cùng Quỷ Thiết tham hưởng hoan lạc, không ngờ sau vài lần trong cơ thể của y lại tồn tại mầm mống của hắn. Nguyên Lại Quang phát hiện mình mang quỷ thai vì cảm thấy trong bụng ẩn đau, hai đầu nhũ mềm hơn, lấy cớ hỏi thân cận bên người mới biết đây là dấu hiệu mang thai. Lúc đó Nguyên Lại Quang tâm tình vô cùng phẫn nộ, trở lại phòng bế quan 3 ngày, chỉ ngồi trước gương trầm tư suy nghĩ. 3 ngày sau cửa phòng mở ra vẫn một thân bạch y tuyết trắng không vướng bụi trần, truyền gọi Quỷ Thiết bí mật ra ngoài kinh thành tìm y sĩ mua độc dược phá thai.

Y không thể giống như những Omega bình thường khác vì Alpha của mình mà sinh hạ hài tử, bởi vì y là Nguyên Lại Quang.

Chưa kể thân phận gia chủ Nguyên thị cùng danh vọng âm dương sư cường đại nhất kinh thành, y tuyệt đối không thể thiên hạ biết bản thân là Omega.

"Chủ nhân..."

Quỷ Thiết nhìn sắc mặt bất ổn của Nguyên Lại Quang, hắn thực sự lo lắng. Mặc dù Nguyên Lại Quang không nguyện ý sinh ra đứa trẻ này nhưng hắn kỳ vọng có thể trở thành người cha, nhất là khi người phụ thân khác của nó là Nguyên Lại Quang. "Chủ nhân đã dùng thuốc nhiều ngày, liệu có điều gì bất thường không?"

"Cút!" Nguyên Lại Quang đột nhiên phát hỏa, y đóng sầm một bên cửa lại, bỏ lại Quỷ Thiết một thân bạch y Nguyên gia đứng ngoài cửa.

Y không biết thuốc có thể giết thứ nghiệt chủng này hay không, chỉ biết rằng sau khi uống thuốc khoảng nửa khắc y sẽ phát tình mãnh liệt, vì vậy phải tránh xa Quỷ Thiết, nhất là thứ hương vị sắt ấy. Quỷ Thiết hắn không hề biết có tác dụng phụ này, nhưng trong lòng vẫn lo lắng cho chủ nhân mà đi đến trù phòng cất chén thuốc rồi quay trở lại trước phòng của Nguyên Lại Quang canh gác bên cửa. Không một tiếng động, chỉ lặng lẽ thủ hộ bên ngoài, bên trong phòng cũng một mảnh yên tĩnh.

Mọi thứ vẫn yên lặng, chỉ có duy nhất một làn hương thơm bạch mai thoang thoảng trong không khí.

Bạch mai?

Quỷ Thiết nhíu mày, lập tức chạy ra ngoài cửa sổ, khẽ chọc thủng một lỗ nhỏ trên cửa sổ, lo lắng chủ nhân xảy ra chuyện gì, nhưng cảnh tượng đập vào mắt quả thực ngoài sức tưởng tượng.

.

.

.

Hắn nhìn thấy Nguyên Lại Quang ngồi quỳ trước gương đồng dạng hai chân ra, bạch y trượt xuống khửu tay, đai áo trắng tán loạn trên mặt đất. Quỷ Thiết trừng mắt nhìn hai đầu nhũ cùng tính khí ngẩng cao đầu của y. Nguyên Lại Quang đối diện gương, một tay cầm căn vật của mình không ngừng chuyển động, một tay không ngừng xoa bóp hai đầu vú.

Nguyên Lại Quang ngẩng đầu lên, mái tóc dài bạch kim xõa xuống tấm lưng trắng ngần, ngón chân y co quắp lại như đang chìm đắm trong dục vọng, đôi mắt đẫm lệ, khóe môi ẩm ướt, giống như sắp tới cao trào nhưng phía trước không bắn ra thứ gì.

Nếu không phải lọn tóc mai đỏ rực cùng đôi đồng tử huyết sắc kia, Quỷ Thiết sẽ không nhận ra đây là chủ nhân cao nhã cường đại của hắn nữa.

Bộ dạng hiện tại của y vô cùng suy yếu, giống như bao Omega bình thường khác, mà không phải là vị Nguyên Lại Quang đại nhân cao cao tại thượng kia.

"...Vào đi." Nguyên Lại Quang dừng động tác, rút tay ra đem dâm dịch quệt lên mặt gương. Y ngoảnh đầu lại mắt đối mắt với kẻ ngoài cửa sổ, "Lăn vào đây! Đây là mệnh lệnh."

Quỷ Thiết nhẹ bước vào phòng, mùi hương bạch mai bên trong so với bên ngoài càng nồng đậm hơn, sau khi chứng kiến một màn sắc tình hạ thân hắn cũng sớm đã phát trướng xung huyết, nhưng hắn vẫn kiềm chế tính dục của bản thân dùng yêu thuật phong bế mọi cánh cửa trong phòng. Quỷ Thiết bước tới sau lưng Nguyên Lại Quang, thẳng đối diện với mặt gương, trong gương dương vật cùng hai đầu nhũ của y dựng đứng, mặc dù bị dục vọng nhuộm thành sắc đỏ nhưng biểu cảm trên mặt y vẫn kiêu ngạo lãnh đạm không sánh bằng. Nhưng Quỷ Thiết trong gương lại không phải là kẻ khoác trên mình y phục bạch kim sắc của Nguyên gia với mái tóc đen dài cùng lệ chí. Mà là một ác quỷ tóc dài trắng xóa với cặp sừng nâu đỏ.

Quỷ Thiết có chút kinh hoàng, hắn không chần chừ rút đao hướng mặt gương chém tới, nhưng chưa kịp đến đã bị Nguyên Lại Quang hô dừng tay.

"Quỷ Thiết! Ngươi phát điên cái gì?" Nguyên Lại Quang tức giận.

"Chủ nhân, trong gương có quỷ." Quỷ Thiết thu trường đao lại, chủ nhân của hắn là Omega có lẽ không thể thấy con quỷ đó.

"Hả?"

Nguyên Lại Quang nhíu mày, bây giờ Alpha của y bồi bên cạnh, hương vị của sắt dung hòa với bạch mai, khiến tâm trí y hồi phục không ít. "Quỷ trông thế nào?"

"Một đầu bạc trắng, đôi mắt huyết sắc phát hỏa còn có..." Quỷ Thiết thành thật tả lại.

"Làm càn!"

Nguyên Lại Quang hiểu sai rồi, y trở mình bắt lấy tay áo của Quỷ Thiết, hôn lên bờ môi vũ khí bảo vật của Nguyên thị gia tộc tiếp theo tàn nhẫn cắn xuống, liếm sạch dòng huyết tinh chảy ra rồi cười lạnh lẽo nhìn Quỷ Thiết, "Ý của ngươi ta chính là ác quỷ đi?"

"Quỷ Thiết không dám..."

Quỷ Thiết càng giải thích càng hỗn loạn, chỉ có thể rụt rè ôm Omega của hắn vào lòng không dám nói nhiều. Nguyên Lại Quang cũng lười không gạt tay hắn ra, nhiệm vụ trước mắt là phải giải quyết dục vọng của y đã, dùng thuốc một tuần nay đều tự mình giải quyết cũng quá ủy khuất rồi. Chỉ cần không cho Quỷ Thiết bắn vào cơ quan sinh sản thì sẽ không còn trở ngại, dục vọng là để phát tiết chứ không phải để áp chế, Nguyên Lại Quang luôn nghĩ vậy.

Bắt đầu là những nụ hôn triền miên không dứt, tiếp theo Nguyên Lại Quang rút bội đao bên hông Quỷ Thiết ra cắt bỏ y phục của hắn. Nguyên Lại Quang ấn vai Quỷ Thiết áp dưới thân, xé rách y phục Quỷ Thiết lộ ra bờ ngực trắng ngần, nhẹ vuốt từng thớ thịt trên vùng bụng của hắn, hai chân dạng rộng ra áp sát hai bên hông Quỷ Thiết.

Quỷ Thiết biết Nguyên Lại Quang rất thích tư thế này, không những có thể được đâm vào sâu nhất còn có thể tiện quan sát biểu cảm trên mặt Quỷ Thiết. Nhưng lần này không giống như lúc trước, Quỷ Thiết nhìn thấy Nguyên Lại Quang lật người ngồi trên hông của mình, nhận trọng lượng của một đại nam nhân khác trên người hắn lại không hề cảm thấy nặng. Hắn cũng không nghi ngờ gì chỉ cách lớp bạch y kia cẩn thận chạm vào cơ thể Nguyên Lại Quang, mặc cho chủ nhân hắn cởi quần của mình xuống, đem từng lớp vải dày kéo xuống đầu gối. Nguyên Lại Quang dùng mười ngón tay thon dài giữ chặt tính khí của y và hắn, vật kia của Omega nhỏ hơn so với Alpha không ít, Nguyên Lại Quang thở hắt ra một hơi nhướn eo hướng dương vật của hắn chà sát, tại linh khẩu y tiết ra dâm dịch làm ướt đẫm côn thịt đỏ tía của Quỷ Thiết.

Nguyên Lại Quang vẫn chưa hết hứng, dùng móng tay đào khoét quy đầu của Quỷ Thiết cho đến khi nghe thấy tiếng rên rỉ thống khổ của hắn.

Quỷ Thiết xé rách lớp bạch y của người kia vứt sang một bên, hai tay hắn xoa xoa khe mông ẩm ướt, nhẹ tách hai bờ mông trắng mịn để lộ ra lỗ nhỏ phấn nộn bên trong. Lúc này hắn mới chú ý tới nếp gấp trong vách động có một sợi dây mỏng, bất giác đưa một tay niết chặt sợi mỏng đó chuẩn bị kéo ra ngoài. Hắn chỉ mới rút ra một đoạn bằng đầu ngón tay liền cảm thấy thân thể Nguyên Lại Quang phát run, nhưng y cũng không nói gì mà chỉ thở dốc chơi đùa cùng mệnh căn của Quỷ Thiết.

Quỷ Thiết tiếp tục rút vật đó ra, nhìn thấy sợi mỏng màu trắng mang theo chuỗi trân châu khắc hoa văn còn nghe thấy tiếng trân châu rời khỏi nội bích phát ra tiếng nước ướp nhẹp. Quỷ Thiết sững sờ, hắn không ngờ Nguyên Lại Quang vậy mà có thể dâm loạn như thế này, ý nghĩ này đột nhiên bị thứ gì đó đả kích, cảm giác nghe thấy ai đó nói với chính mình muốn hắn chuyển giao quyền kiểm soát, ý thức của Quỷ Thiết cứ như vậy mà làm theo. Sự chuyển giao vô cùng ngắn ngủi, ngắn đến nỗi Nguyên Lại Quang không chút nghi ngờ.

Nguyên Lại Quang mông lung nhìn bản thân mình trong gương, y đang ngồi cưỡi trên thân Quỷ Thiết chân dạng rộng ra, tính khí ngẩng cao đầu rỉ nước, mặc dù chỉ là cảnh tượng mơ hồ nhưng y nhận thức được bản thân có bao nhiêu phần dâm đãng, giống như trên gương điêu khắc một bức tranh biến thái vặn vẹo người và ác quỷ tiến hành giao dịch.

Quỷ Thiết vẫn tiếp tục rút chuỗi trân châu đó ra, mỗi hạt rút ra đều khiến nội bích của y ngứa ngáy và đau đớn tột cùng, cho đến khi viên trân châu cuối cùng rút khỏi cơ thể y mới không kìm nén được nữa bật ra tiếng rên rỉ.

"Nguyên Lại Quang, ngươi thật dâm đãng."

Nguyên Lại Quang chợt bừng tỉnh, ngay lập tức quay đầu lại nhìn mặt Quỷ Thiết, phát hiện trong đôi đồng tử kim sắc của hắn một bên mắt đã chuyển thành màu đỏ máu từ bao giờ.

"Ngươi là ai?"

Nguyên Lại Quang muốn lấy thanh đao của Quỷ Thiết trên mặt đất, nhưng lại bị Quỷ Thiết nắm chặt cổ tay. Hắn ngồi dậy, thô bạo kéo hai chân của Nguyên Lại Quang đang chặn hông mình ra, tàn nhẫn bóp cổ đem cái đầu y từ vị trí cao ngạo ấn xuống nền đất. Hắn đè lên người Nguyên Lại Quang dán sát vào bên tai y, sụn tai cứ như vậy bị ác quỷ cắn rách đến chảy máu, Quỷ Thiết thỏa mãn liếm mút sạch.

"Ta chính là Quỷ Thiết, chủ nhân."

Nguyên Lại Quang nghe Quỷ Thiết nói vậy, chợt nhớ hắn từng nói có quỷ trong gương, lẽ nào...Nguyên Lại Quang ánh mắt lạnh lẽo, y siết tay chuẩn bị khai triển khế ước thuật chú, nhưng lại không ngờ Quỷ Thiết giữ chặt eo trực tiếp đem căn vật đâm vào trong cơ thể y. Khí tức nồng đậm của tính khí bao bọc trong cơ thể Nguyên Lại Quang, thân thể tức thì trở nên mềm nhuyễn.

Đáng ghét, vì sao y lại là Omega.

Bàn tay bóp cổ y được thả ra rồi chạm lên khoang bụng, lòng bàn tay ấm nóng liên tục cọ sát lên xuống, trong bụng Nguyên Lại Quang như có một dòng lưu chuyển nóng bỏng, sau đó cứ thế mà bắn tinh.

"Ngươi thật sự đến cả con của mình cũng không tha." Nguyên Lại Quang nghe thấy Quỷ Thiết nói vậy, chỉ hừ lạnh một tiếng không trả lời, ác quỷ chiếm đoạt cơ thể Quỷ Thiết bỗng cười khinh miệt nói, "Ngươi đáng lẽ nên sinh nó ra, sau đó để cho nó thấy phụ thân sinh ra mình dâm đãng chừng nào."

"Không liên quan đến ngươi." Nguyên Lại Quang cảm tưởng sắp bị áp chết tới nơi, phía sau của y bị dương vật thô to của Quỷ Thiết hành hạ đau đớn. Qua gương nhìn thấy bộ dạng của hai người, y bất chợt cười thành tiếng, "Ngươi thực sự giống một con chó."

Ác quỷ cũng cười, nhưng so với y cười càng ác liệt hơn, hắn giật mái tóc dài của Nguyên Lại Quang bắt y phải ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào gương, thô bạo đánh vào mông y để lại dấu tay in hằn trên đó. Hắn bắt đầu chuyển động mạnh hơn, quy đầu hắn như xé rách từng ngóc ngách bên trong của y mỗi lần đều đâm sâu tới gốc, âm mao đen của hắn cọ sát vào thành vách nội bích làm y ngứa ngáy khó chịu, không còn giống Quỷ Thiết trước kia kỹ thuật còn non xanh. Lúc này ác quỷ đang chiếm dụng cơ thể Nguyên Lại Quang đang không ngừng dùng tính khí thô bạo đâm vào điểm mẫn cảm sâu bên trong, mỗi lần rút ra đâm vào mạnh tới nỗi có thể rút cạn khí lực trong cơ thể y. Nguyên Lại Quang lại nhìn bản thân và Quỷ Thiết trong gương, y chưa từng điên cuồng làm tình như vậy, đây là nỗi nhục của y.

Thông đạo khoang sinh sản của của Nguyên Lại Quang bị Quỷ Thiết mở ra, vách thịt nóng ẩm khít khao bao bọc từng thớ gân xanh nổi lên trên dương vật hắn, giống như cầu xin được bắn tinh vào. Dương vật Nguyên Lại Quang lại run rẩy tiết ra một lần nữa, nhưng lần này không phải tinh dịch trắng đục mà chỉ đơn thuần là dâm thủy.

"Ha ha, không ngờ Nguyên Lại Quang đại nhân cao cao tại thượng lại bị chó thao đến bắn ra nước."

Nguyên Lại Quang im lặng, bắt đầu nghĩ cách làm sao để đuổi ác quỷ đi, y đã thử lấy phù chú ra nhưng cơ thể bị va chạm mãnh liệt mà thất bại, chuyển sang ý đồ dùng khế ước, nhưng mỗi lần tưởng như sắp thành công hai đầu nhũ lại bị tay Quỷ Thiết nắn véo, thậm chí bị chơi đùa đến mức động tình, nhũ tiêm liền chảy ra chất lỏng trắng sữa. Quỷ Thiết ngậm lấy đầu vú y như hưởng thụ một loại mỹ vị mà đứa trẻ không thể ra đời không được uống kia.

Quỷ Thiết đột nhiên dừng lại, kéo Nguyên Lại Quang lên để làm ở tư thế quỳ trên đất, ác quỷ vẫn không ngừng ở sau lưng tách hai chân y ra dùng côn thịt tiến vào nơi sâu nhất. Nguyên Lại Quang nhìn bản thân mình trong gương, thân trên tràn đầy chất dịch trắng sữa cùng những dấu vết hoan ái xanh tím, y không còn để ý bản thân có bao nhiêu phần dâm đãng nữa, lúc này chỉ muốn đuổi ác quỷ đi rồi sau đó củng cố khế ước giữa y và Quỷ Thiết. Ác quỷ vẫn thong thả rút ra đâm vào, cho dù động tác có phần chậm hơn trước nhưng mối lần đâm đều nhắm điểm mẫn cảm mà đâm.

Nguyên Lại Quang cũng phối hợp phía sau mình sướng đến mức phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp. Tay Quỷ Thiết lại xóa nắn bụng và ngực y, mũi cọ cọ đằng sau mái tóc dài màu bạc chạm tới cổ y, hắn là đang hôn y.

Nguyên Lại Quang bị hôn đến mức toàn thân tê dại, cộng thêm dày vò trên ngực bụng, dương vật vừa mềm xuống lại cứng lên nhưng y thực sự không bắn nổi ra cái gì nữa. Quỷ Thiết hôn một đường từ vai trái y dọc xuống toàn thân, giống như nhìn thấy cái gì đó, Quỷ Thiết kéo mái tóc dài của y lên, dưới ánh đèn mờ ảo nhìn thấy một thân hoa văn đỏ rực, chính là gia văn của Nguyên thị, hắn cẩn thận hôn lên nơi đó. Dù chỉ là một cái hôn, nhưng hôn lên chỗ đó lại khiến Nguyên Lại Quang sinh ra cảm giác cao trào, dương vật của y một lần nữa run rẩy mà tiết ra, nhưng là nước trong suốt.

Y thực sự đã mất kiểm soát.

"Ngươi là đồ dâm loạn."

Ác quỷ nghe âm thanh nước chảy róc rách mới ngẩng đầu lên nhìn về phía gương, hắn vốn dĩ muốn hình tượng mà Nguyên Lại Quang dựng lên hoàn toàn sụp đổ, nhưng y vẫn như cũ giương lên cái điệu cười kiêu ngạo. Tiếp theo hắn nhìn vào trong gương bỗng thấy sắc vàng kim lan rộng đồng tử, Quỷ Thiết cảm thấy hoa mắt, đồng tử đỏ dần dần biến mất theo vệt đen để điểm lên sắc vàng.

"Trở lại rồi?"

Nghe thấy Nguyên Lại Quang hỏi vậy, hắn mới phát hiện căn vật của mình còn ở bên trong cơ thể chủ nhân, mà chủ nhân của hắn một thân tàn tạ. Quỷ Thiết mê man gật đầu, hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng hắn biết bản thân chắc chắn đã làm nhiều chuyện bất kính với chủ nhân.

"Quay lại rồi thì rút ra đi." Đây là mệnh lệnh của chủ nhân, dù hắn có khó chịu thì cũng phải phục tùng.

Hắn đem căn vật sắp đạt cao trào rút khỏi, vậy mà Nguyên Lại Quang đã xoay người lại khom người xuống ngậm lấy căn vật vào trong khoang miệng.

"Bắn ra đi." Lại một mệnh lệnh nữa.

Quỷ Thiết cẩn thận giữ chặt hai bờ vai của Nguyên Lại Quang, ở trong miệng y chuyển động vài lần đem một lượng lớn tinh dịch bắn vào trong cổ họng y. Nguyên Lại Quang nhả dương vật ra, nhặt đai y phục màu trắng ở dưới đất lên lau tinh dịch còn vương lại trên khóe miệng, nhưng toàn bộ dịch thể trong miệng lại bị y nuốt xuống.

"Chủ nhân..."

Quỷ Thiết hoàn toàn ngây ngốc, hắn có chút hoài nghi chủ nhân của mình liệu có phải là đã nhập ma rồi không. Nguyên Lại Quang cầm lấy bội kiếm Quỷ Thiết để trên mặt đất, rút kiếm ra mặt không đổi sắc trực tiếp cứa vào lòng bàn tay mình, máu tươi chảy ra. Quỷ Thiết thấy y chìa tay ra trước mặt mình.

"Liếm sạch." Đây cũng là mệnh lệnh.

Nguyên Lại Quang quay đầu nhìn gương, mặt gương phản chiếu dấu vết hoan ái mệt mỏi, phần bụng và ngực hơi nhô lên, còn có dịch thể chưa kịp khô. Nhưng bên trong chỉ có một mình y, không hề có bóng dáng của Quỷ Thiết.

Nghĩ về câu chuyện chiếc gương, có lẽ trong tim y đã có đáp án.

"Ngày mai đem gương tẩy sạch rồi vứt đi."

"Vâng, chủ nhân."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store