Abusinessproposal Side Story
(Taemoo, Hari, and their life after marriage, chaptered by the rain.)New York không hoàn toàn giống như Taemoo nhớ về nó. Nó trở nên ồn ào hơn,các tòa nhà mọc lên dường như ở khắp mọi nơi và làm tăng thêm tình trạng tắc nghẽn môi trường, điều mà anh ấy không thực sự thích.
Và cơn mưa, anh vẫn luôn nghĩ nó thực sự quá tối và to, đập vào cửa sổ và vỉa hè, nhuộm màu cay đắng và bao trùm thành phố sôi động trong một nỗi u sầu dường như luôn bóp nghẹt anh, khiến anh tê liệt với những ký ức buồn của mình.Tiếng vỗ về nhẹ nhàng chào đón anh khi anh thức dậy sau giấc ngủ của mình, một tiếng rên rỉ cố gắng thoát ra khỏi cổ họng khi anh di chuyển chậm rãi, làm sột soạt chiếc chăn dày xù xì trên chân anh. Cơ bắp của anh ấy đau nhức, đùi của anh ấy bỏng rát, theo một cách hoàn toàn thỏa mãn, và chiếc khăn trải giường mềm mại như thiên đường trên làn da trần của anh ấy, và anh ấy mỉm cười dựa vào gối, và cảm giác đó rất nhiều thích hòa bình.Taemoo mở mắt ra và thấy mình chỉ có một mình trên giường, nhưng anh ấy không nhìn thấy Hari đang đứng cạnh cửa phòng, cô ấy đang nói chuyện điện thoại với một cách rất nhẹ nhàng, và anh ấy bắt được những lời, "Vâng, Căn phòng rất tuyệt, ông ơi, đừng lo lắng, "và cô ấy chỉ ăn mặc đơn giản, quá giản dị, trong chiếc váy trễ vai mà cô ấy đã mặc vào tối hôm trước khi đi ăn tối. Tóc cô ấy hơi rũ xuống, và đôi môi hơi căng mọng, và làn da của cô ấy ửng lên một màu hồng phớt nhẹ nhàng. Hari thật là xinh đẹp, và Teamoo vẫn chưa tin nỗi là minh đã kết hôn với cô ấy. Anh mỉm cười, không thể kìm được bản thân, và anh nói đủ lớn để Hari có thể nghe thấy, "Chiếc giường khá ưng ý, chúng con chắc chắn sẽ tận hưởng nó."Đôi mắt cô mở to khi cô ấy quay lại nhìn chằm chằm vào anh ấy, má của cô ngay lập tức ngập một màu hồng đậm, và cô ấy nhanh chóng chào tạm biệt qua điện thoại và lập tức quay ra mắng anh ta, "Đó là ông nội, anh không thể nói những thứ như vậy!"Anh ngay lập tức vòng tay qua và kéo cô lại gần, tựa đầu vào ngực cô và thở dài, khá hài lòng, cảm thấy rất trọn vẹn. Khi đó, giữa họ thật yên tĩnh, thật thoải mái, và Taemoo cảm thấy như thể anh ấy có thể chìm vào giấc ngủ trở lại. Được ôm trong vòng tay của Hari, bàn tay của cô ấy âu yếm trên lưng anh ấy.Sau đómột lúc, với tiếng "Ồ" nhẹ nhàng của Hari, anh ấy biết rằng cô ấy đã nhận ra cơn mưa, một cách muộn màng. Cô dùng ngón tay cái vuốt má anh, và anh mở mắt, chớp mắt nhìn cô khi cô nhìn vào khuôn mặt anh, anh mỉm cười, nói với cô, "Anh không sao đâu mà" và anh có ý đó. Hari cúi xuống hôn anh, thời tiết hiện giờ mưa rất to, nhưng Taemoo đã bị nụ hôn của Hari làm cho mê muội. Anh hôn lên nụ cười của cô, quá đủ ấm áp giữa họ. Anh ở gần, tiến lại gần hơn khi cô vòng tay qua cổ anh, và anh hôn cô, cắn vào môi dưới của cô và nuốt chửng tiếng cười bật ra từ cổ họng. Mưa càng lúc càng lớn, nhưng anh gần như không nghe thấy, quá đắm chìm vào vợ mình nên không thể làm được như vậy.Và rõ ràng nỗi sợ mưa của Taemoo đã được Hari xoa dịu.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Create: acastleTranslate: Ngọc Bích
Và cơn mưa, anh vẫn luôn nghĩ nó thực sự quá tối và to, đập vào cửa sổ và vỉa hè, nhuộm màu cay đắng và bao trùm thành phố sôi động trong một nỗi u sầu dường như luôn bóp nghẹt anh, khiến anh tê liệt với những ký ức buồn của mình.Tiếng vỗ về nhẹ nhàng chào đón anh khi anh thức dậy sau giấc ngủ của mình, một tiếng rên rỉ cố gắng thoát ra khỏi cổ họng khi anh di chuyển chậm rãi, làm sột soạt chiếc chăn dày xù xì trên chân anh. Cơ bắp của anh ấy đau nhức, đùi của anh ấy bỏng rát, theo một cách hoàn toàn thỏa mãn, và chiếc khăn trải giường mềm mại như thiên đường trên làn da trần của anh ấy, và anh ấy mỉm cười dựa vào gối, và cảm giác đó rất nhiều thích hòa bình.Taemoo mở mắt ra và thấy mình chỉ có một mình trên giường, nhưng anh ấy không nhìn thấy Hari đang đứng cạnh cửa phòng, cô ấy đang nói chuyện điện thoại với một cách rất nhẹ nhàng, và anh ấy bắt được những lời, "Vâng, Căn phòng rất tuyệt, ông ơi, đừng lo lắng, "và cô ấy chỉ ăn mặc đơn giản, quá giản dị, trong chiếc váy trễ vai mà cô ấy đã mặc vào tối hôm trước khi đi ăn tối. Tóc cô ấy hơi rũ xuống, và đôi môi hơi căng mọng, và làn da của cô ấy ửng lên một màu hồng phớt nhẹ nhàng. Hari thật là xinh đẹp, và Teamoo vẫn chưa tin nỗi là minh đã kết hôn với cô ấy. Anh mỉm cười, không thể kìm được bản thân, và anh nói đủ lớn để Hari có thể nghe thấy, "Chiếc giường khá ưng ý, chúng con chắc chắn sẽ tận hưởng nó."Đôi mắt cô mở to khi cô ấy quay lại nhìn chằm chằm vào anh ấy, má của cô ngay lập tức ngập một màu hồng đậm, và cô ấy nhanh chóng chào tạm biệt qua điện thoại và lập tức quay ra mắng anh ta, "Đó là ông nội, anh không thể nói những thứ như vậy!"Anh ngay lập tức vòng tay qua và kéo cô lại gần, tựa đầu vào ngực cô và thở dài, khá hài lòng, cảm thấy rất trọn vẹn. Khi đó, giữa họ thật yên tĩnh, thật thoải mái, và Taemoo cảm thấy như thể anh ấy có thể chìm vào giấc ngủ trở lại. Được ôm trong vòng tay của Hari, bàn tay của cô ấy âu yếm trên lưng anh ấy.Sau đómột lúc, với tiếng "Ồ" nhẹ nhàng của Hari, anh ấy biết rằng cô ấy đã nhận ra cơn mưa, một cách muộn màng. Cô dùng ngón tay cái vuốt má anh, và anh mở mắt, chớp mắt nhìn cô khi cô nhìn vào khuôn mặt anh, anh mỉm cười, nói với cô, "Anh không sao đâu mà" và anh có ý đó. Hari cúi xuống hôn anh, thời tiết hiện giờ mưa rất to, nhưng Taemoo đã bị nụ hôn của Hari làm cho mê muội. Anh hôn lên nụ cười của cô, quá đủ ấm áp giữa họ. Anh ở gần, tiến lại gần hơn khi cô vòng tay qua cổ anh, và anh hôn cô, cắn vào môi dưới của cô và nuốt chửng tiếng cười bật ra từ cổ họng. Mưa càng lúc càng lớn, nhưng anh gần như không nghe thấy, quá đắm chìm vào vợ mình nên không thể làm được như vậy.Và rõ ràng nỗi sợ mưa của Taemoo đã được Hari xoa dịu.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Create: acastleTranslate: Ngọc Bích
Hết rùi bái bai :))))) , chương này là chương đầu tui dịch nên là có gì sai sót mn bỏ qua cho nhá! lần sau tui sẽ cố gắng chau chuốt về phần từ nghữ nhìu hơn. Chúc mn đầu tuần vui vẻ
Bye!!!
(♥_♥)Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store