Mạnh Thư Cẩn đặt phòng không lớn nhưng lịch sự tao nhã.Đồ ăn hắn chọn cũng là những món thượng hạng, sau khi bọn họ an ổn vị trí, Mạnh Thư Cẩn mới kêu phục vụ bắt đầu bưng món lên.Khi đồ ăn được bưng ra hết, Mạnh Thư Cẩn nhiệt tình giới thiệu với Tống Sâm Nghiêu: "Đây đều là những món ăn ngon nhất ở đây, chú mau nếm thử xem.""Được rồi, hai đứa cũng ăn đi." Tống Sâm Nghiêu lịch sự gật đầu.Mạnh Thư Cẩn cầm ly rượu vang đỏ lên hướng về phía Tống Sâm Nghiêu nói: "Chú Tống, ngày hôm qua do cháu xảy ra việc ngoài ý muốn nên không thể trở về kịp, cháu thành thật xin lỗi hai người, cháu trước tiên xin kính chú một ly."Tống Sâm Nghiêu cùng hắn cụng ly, trả lời: "Nam Sơ đã nói cho ta biết lí do, chuyện đột ngột phát sinh cũng không còn cách nào khác, ta có thể hiểu được, ba lớn Nam Sơ tối nay có việc không thể tới đây hi vọng cháu không để bụng.""Vâng, không sao đâu ạ." Mạnh Thư Cẩn mỉm cười trả lời.Tuy rượu vang đỏ là để tinh tế nhấm nháp, nhưng hắn đang nhận lỗi tự phạt một ly nên trực tiếp ngửa đầu uống cạn.Tống Sâm Nghiêu cũng cho Mạnh Thư Cẩn mặt mũi, một ngụm uống hơn nửa ly.Chu Nam Sơ nhắc nhở: "Hai người ăn trước đi, bụng rỗng uống rượu rất dễ say.""Không sao, đừng lo lắng." Mạnh Thư Cẩn ngồi xuống cười với Chu Nam Sơ, nói: "Cậu ăn nhiều một chút, tất cả chỗ này đều là đặc biệt chuẩn bị cho cậu và chú đấy.""Ừm." Chu Nam Sơ nghe lời gật đầu.Phần lớn thức ăn trên bàn đều là món cậu thích, mặc dù Chu Nam Sơ cũng không phải người kén ăn nhưng từ khi mang thai ăn uống kém rất nhiều, Mạnh Thư Cẩn chắc hẳn chú ý tới điểm này mới cố ý gọi mấy món này khiến cậu thực cảm động.Tống Sâm Nghiêu một bên ăn một bên mở miệng nói: "Cháu tuổi còn trẻ mà đã sở hữu chiếc xe bốn năm chục vạn, cách nói năng cũng rất khéo léo, còn có thể mời khách ăn cơm tại khách sạn sang trọng thế này, gia thế cháu chắc hẳn không tồi nhỉ?"Chu Nam Sơ nghĩ thầm thật ra Mạnh Thư Cẩn còn có một chiếc xe hơn 300 vạn nữa cơ.Mạnh Thư Cẩn cười cho qua: "Cháu may mắn dính chút hào quang của ba mẹ mà thôi."Tống Sâm Nghiêu cười mỉm: "Cháu khiêm tốn quá rồi, ta nhìn ra được bản thân cháu cũng rất ưu tú.""Ta biết mấy gia đình có Alpha trội đều muốn cưới Omega trội làm vợ, nhà cháu chắc hẳn cũng có yêu cầu này phải không?"Mạnh Thư Cẩn gật đầu: "Có ạ."Hắn không phủ nhận cũng không giấu giếm.Alpha trội sở dĩ muốn cùng Omega trội kết hợp là vì chỉ có như vậy mới có thể nâng cao tỉ lệ sinh ra Alpha trội kế thừa lên mức cao nhất. Ở xã hội này, tuy Alpha là đỉnh cấp bởi mọi phương diện tố chất của bọn họ đều rất ưu tú, nhưng địa vị Alpha trội càng cao hơn, gia đình nào sinh ra được Alpha trội địa vị cũng sẽ theo đó tăng lên.Tống Sâm Nghiêu khẽ nhíu mày, giọng điệu mềm nhẹ như cũ: "Chúng ta chỉ là gia đình bình thường, con trai ta cũng chỉ là một BETA, cháu thật sự có thể bỏ qua áp lực gia đình mà cưới Nam Sơ sao?"Động tác gắp thức ăn của Chu Nam Sơ dừng lại, nhìn về phía Mạnh Thư Cẩn, nói thật cậu cũng rất muốn biết đáp án vấn đề này.Mạnh Thư Cẩn duỗi tay vuốt tóc Chu Nam Sơ, trả lời: "Chuyện này chú không cần lo lắng, cháu sẽ xử lý mọi chuyện ổn thỏa."Sau khi ăn xong bữa tối trở về nhà Tống Sâm Nghiêu nói với Chu Nam Sơ: "Nam Sơ, thằng bé này không có trả lời thẳng câu hỏi của ba, ba hi vọng con có thể nghiêm túc suy xét lại mối quan hệ hiện tại."Chu Nam Sơ trả lời nói cậu đã biết.Dù trả lời Tống Sâm Nghiêu như vậy nhưng lúc ấy cậu không hề để tâm lời nói của ông, khi đó cậu chỉ toàn tâm toàn ý tin tưởng Mạnh Thư Cẩn.Tới gần Tết Âm Lịch, không khí đón năm mới ngày càng rõ ràng, Mạnh Thư Cẩn nói hắn trong khoảng thời gian ăn Tết này sẽ rất bận không thể lo cho Chu Nam Sơ được, dặn cậu phải tự chăm sóc tốt bản thân.Ban đầu Chu Nam Sơ và Mạnh Thư Cẩn còn nhắn tin tán chuyện trên trời dưới đất hoặc là gọi điện cho nhau, nhưng về sau, ban ngày Mạnh Thư Cẩn hầu như trong trạng thái biến mất, đến khoảng 10 giờ tối mới có thể gọi điện trò chuyện với cậu trong chốc lát, hỏi một chút Chu Nam Sơ hôm nay làm gì nhưng đều không nhắc tới chuyện bản thân, cho nên Chu Nam Sơ cũng không biết hắn rốt cuộc vội vì cái gì.Cậu nghĩ có thể là do gia đình họ hàng Mạnh Thư Cẩn lớn nên ăn Tết tương đối phức tạp.Tối tất niên, Chu Nam Sơ cùng người nhà ăn một bữa cơm phong phú, năm nay cậu không có tinh lực đón giao thừa nên định đi ngủ sớm một chút.Tắm rửa xong vừa mới chui vào ổ chăn, điện thoại Chu Nam Sơ chợt vang lên.Cậu còn tưởng đêm nay giao thừa nên Mạnh Thư Cẩn gọi chúc cậu trước, kết quả khi cầm máy lên thấy màn hình hiển thị tên Tần Mộc.[ Alo? ] Trong giọng nói Chu Nam Sơ mang theo nghi hoặc.[ Nam Sơ, hiện tại cậu đang làm gì? ] Thanh âm Tần Mộc mang theo ý cười ôn nhu, từ ống nghe truyền tới rất êm tai.[ Tôi, đang chuẩn bị ngủ. ] Chu Nam Sơ lúng túng nói.[ Đêm nay cậu không thức đón giao thừa hả? ][ Thật ra đón hay không với tôi cũng không có gì khác biệt cả. ]Tần Mộc khẽ cười: [ Vậy năm nay cậu có thể rủ lòng tốt đón giao thừa cùng tôi không? ][ Hả? Cái gì cơ? ][ Tôi đang ở dưới lầu nhà cậu. ][ Hả?!! ]Chu Nam Sơ vội vàng mặc lại quần áo rồi đi xuống lầu, vừa xuống đã thấy Tần Mộc đang dựa vào chiếc xe Porsche Panamera đắt tiền của hắn hút thuốc.Thời tiết mùa đông rất lạnh, nhất là càng về khuya nhiệt độ càng thấp, lạnh tới mức thở ra khói, Chu Nam Sơ bọc mình kín mít vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo. Cậu thắc mắc Tần Mộc vì sao không ngồi ở trong xe chờ mà lại muốn đứng ở bên ngoài hứng gió lạnh?Hôm nay cậu thấy Tần Mộc cứ khang khác, có thể vì đây là lần đầu tiên Chu Nam Sơ bắt gặp hắn hút thuốc nên mới cảm giác xung quanh hắn tản ra hơi thở u buồn.Tần Mộc ngước mắt nhìn thấy cậu liền đem điếu thuốc trong tay vứt xuống đất, dùng giày dẫm lên dập tắt điếu thuốc đang cháy, hắn bước tới, dịu dàng nói: "Sao lại không quàng khăn vào? Cậu phải giữ ấm kĩ cho bản thân chứ, đông đến rất dễ bị cảm lạnh."Chu Nam Sơ lúc này mới phát hiện mình không có quàng khăn, bảo sao vừa nãy bị gió lạnh thổi không chịu được mà rụt cổ lại."Tôi quên mất, để tôi lên lấy."Tần Mộc cởi khăn quàng cổ làm từ lông dê xuống quàng cho Chu Nam Sơ, cười nói: "Cho cậu đấy, đúng lúc tôi đang thấy khá nóng.""Không cần không cần, tôi chạy lên lấy nhanh lắm."Tần Mộc mặc một chiếc áo khoác ngoài làm từ len Cashmere, trông thì đẹp trai thật đấy nhưng lại khá phong phanh, chỉ mặc ít như thế sao có thể nóng được chứ?"Không sao, đi thôi, tôi đưa cậu đi đón giao thừa."Tần Mộc nắm lấy tay Chu Nam Sơ dắt cậu tới xe, hắn mở cửa xe cho cậu, đợi cậu ngồi yên ổn vị trí mới đóng cửa xe lại.Ban đầu Chu Nam Sơ nghĩ Tần Mộc sẽ dẫn cậu tới trung tâm thành phố, phần lớn mọi người đều đi tới đó nên rất nhộn nhịp, hơn nữa toà cao ốc cao nhất thành phố sẽ hiển thị thời gian đếm ngược đón khoảnh khắc giao thừa.Nhưng mà cậu nghĩ quá đơn giản rồi, đây là cách đón giao thừa của người thường bọn họ, Tần Mộc đương nhiên sẽ không đón năm mới như vậy.Tần Mộc lái xe tới bờ biển, đỗ xe ngoài bãi đậu xe, sau đó dẫn Chu Nam Sơ đi vào bãi biển.Trước cửa bãi biển có mấy người bảo vệ đang đứng, một người trong đó ngăn bọn họ lại, Tần Mộc rút ra một tấm thẻ màu vàng kim từ trong túi mới được thông qua."Đây là bãi biển tư nhân, chỉ có thẻ VIP mới được vào." Tần Mộc giải thích cho cậu.Chu Nam Sơ ngơ ngác gật đầu, vừa đi vào cậu kinh ngạc há hốc mồm, bên trong mọi người mở party vô cùng náo nhiệt, đám người hoan hô nhảy nhót, ca hát inh ỏi đinh tai nhức óc.Tần Mộc kéo tay cậu lại, Chu Nam Sơ ngẩng đầu khó hiểu nhìn hắn: "Xảy ra chuyện gì thế?"Tần Mộc mỉm cười: "Người ở đây rất đông, cậu cẩn thận một chút."Người ở đây đúng là rất đông, có vẻ như toàn là con nhà giàu, bởi vì là đón năm mới nên mọi người đều rất vui vẻ, Chu Nam Sơ quét một vòng thấy phần lớn đã uống say, Tần Mộc dắt tay cậu chắc vì sợ cậu bị người uống say đụng vào.Tần Mộc dẫn cậu đi tới một chỗ hơi yên tĩnh gần biển, ở đây cậu có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ dạt dào, cũng có thể thấy ánh trăng phản chiếu xuống mặt biển lăn tăn, bầu không khí nơi này rất thích hợp cho những đôi tình nhân, Chu Nam Sơ nhìn về phía cách họ không thật sự có mấy cặp đôi đang hôn nhau thắm thiết.Tần Mộc đứng rất gần cậu, loại bầu không khí này làm Chu Nam Sơ có hơi xấu hổ, hơn cả là cậu còn đang cảm thấy lạnh đến mức trứng dái thi nhau đánh lô tô.Tần Mộc lấy điện thoại nhìn thời gian, đã 23: 57, còn mấy phút nữa là tới 0 giờ."0 giờ sẽ bắn pháo hoa rất đẹp, tôi muốn dẫn cậu đi xem."Trước kia Chu Nam Sơ cũng từng nghe qua có một bãi biển mỗi năm giao thừa đều sẽ tổ chức buổi lễ long trọng bắn hàng trăm vạn pháo hoa, nhưng mà cậu chưa bao giờ được xem qua, tựa như lời Tần Mộc nói, đây là bãi biển tư nhân người thường không thể vào được, bên trong khu VIP mà hắn nhắc tới đều là những kẻ có tiền, thân phận cao quý cho nên Chu Nam Sơ đối với cái này cũng không mơ tưởng gì.Ba phút rất nhanh đã trôi qua, ở mười mấy giây cuối cùng, Chu Nam Sơ nghe thấy xung quanh truyền tiếng mọi người đếm ngược:"10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1..."Chỉ thấy một chùm tia sáng lao vút lên không trung ' chíu ' một tiếng, một giây sau đã nổ tung, tia sáng tạo thành pháo hoa bắt mắt lộng lẫy chiếu sáng bầu trời đêm. Phía sau vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt...Trong đôi mắt Chu Nam Sơ phản chiếu hình ảnh pháo hoa rực rỡ động lòng người.
"Nam Sơ, năm mới vui vẻ."
Thời điểm Tần Mộc chúc Chu Nam Sơ, điện thoại cậu đồng thời vang lên, cậu lấy ra xem thì phát hiện là Mạnh Thư Cẩn gọi tới.
Chu Nam Sơ nghe máy, bên trong truyền đến thanh âm Mạnh Thư Cẩn mang men say, cười nói: "Bé yêu ơi, năm mới vui vẻ."
Có lẽ hôm nay Mạnh Thư Cẩn cố ý chờ đến đúng giao thừa mới gọi cho cậu.
"Năm mới..."
Chu Nam Sơ vừa định chúc lại Mạnh Thư Cẩn năm mới vui vẻ, Tần Mộc đột nhiên vỗ vỗ vai cậu, khẽ gọi cậu một tiếng, Chu Nam Sơ vô thức ngẩng đầu nhìn hắn.
Tần Mộc chớp thời cơ cúi người xuống hôn lên môi cậu. Hai chữ ' vui vẻ ' chưa kịp nói ra đã bị Tần Mộc chặn lại.
Chu Nam Sơ không dám tin trợn tròn hai mắt, đầu óc cậu tại khoảnh khắc này hoàn toàn trống rỗng, ngay cả Mạnh Thư Cẩn nói gì trong điện thoại cậu đều không còn nghe rõ nữa.