Abo Np H Beta Nay Co Chut O
Chu Nam Sơ không muốn làm ồn đến Chu Tử Ngang, cũng không muốn để Lâm Văn Quân nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ nên cầm điện thoại ra khỏi phòng bệnh.Một lúc sau, Trần Yến Yến mới nghe máy.[ Alo? ][ Alo, chào cô Trần, tôi là ba của Chu Tử Ngang. ][ À, chào ba Chu, tôi có lưu số của anh, Chu Tử Ngang giờ đỡ hơn chưa? ]Đúng lúc ấy, một bàn tay với những đốt ngón đẹp đẽ chìa ra lấy điện thoại của Chu Nam Sơ rồi bấm nút loa ngoài.Chu Nam Sơ nhíu mày nhìn Tần Mộc, Tần Mộc mỉm cười gật đầu với cậu, ra hiệu tiếp tục nói.[ Tử Ngang đỡ nhiều rồi, cô Trần này, tôi muốn hỏi, Tử Ngang nói với tôi là ở trường mầm non cháu không uống thuốc, chuyện này là sao vậy? ]Trần Yến Yến bên kia im lặng vài giây rồi đáp: [ Ba Chu à, tôi cho cháu uống thuốc hàng ngày mà, những yêu cầu của phụ huynh chúng tôi đều làm đầy đủ cả, sao bé Chu Tử Ngang còn nhỏ đã biết nói dối rồi? Thế này không tốt đâu. ]Lời của Trần Yến Yến khiến Chu Nam Sơ hơi khó chịu nhưng cậu cố nén cảm xúc không vui, tiếp tục hỏi: [ Thật vậy sao? Tử Ngang nói cô cho cháu kẹo mỗi ngày... ]Chu Nam Sơ chưa nói hết câu, Trần Yến Yến đã ngắt lời: "Ba Chu này, con trai anh thấy thuốc đắng nên tôi cho cháu một viên kẹo để cháu không khóc, anh không định nói là kẹo của tôi khiến Chu Tử Ngang bị ngộ độc thực phẩm đấy chứ?"Ánh mắt Tần Mộc trầm xuống.Nhưng Chu Nam Sơ không để ý đến Tần Mộc mà chỉ tập trung vào giọng điệu của Trần Yến Yến, hơn nữa cậu chỉ mới nhắc đến kẹo, còn chưa hề nhắc đến chuyện ngộ độc thực phẩm, vậy mà Trần Yến Yến đã vội vàng chối bỏ liên quan khiến cậu không thể không nghi ngờ chuyện này có liên quan đến cô ta."Con tôi bị ngộ độc thực phẩm nôn mửa, lúc đó cô ở đâu?"Câu này không phải Chu Nam Sơ hỏi, mà là Tần Mộc.Bên kia Trần Yến Yến nghe thấy đột nhiên đổi giọng người khác thì ngớ ra, hỏi: "Anh là ai?"Tần Mộc: "Tôi là ba nó."Câu nói của Tần Mộc khiến Chu Nam Sơ có chút phản cảm nhưng không chọn thể hiện ra lúc này.Trần Yến Yến: "Ba của Chu Tử Ngang không phải là Chu Nam Sơ sao?"Tần Mộc lạnh lùng nói: "Cô chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi."Dù chỉ qua điện thoại, giọng người này vẫn khiến Trần Yến Yến run sợ trong lòng, song cô ta không thể biểu hiện ra điều gì bất thường, đáp: "Tôi, tôi được hiệu trưởng gọi đi họp."Tần Mộc trực tiếp bấm nút cúp máy.Chu Nam Sơ: "Cậu hỏi cô ta câu đó có ý nghĩa gì?"Dù sao hỏi thế nào, Trần Yến Yến cũng không thể thừa nhận, hơn nữa bây giờ bọn họ cũng không có bằng chứng chứng minh là do Trần Yến Yến làm.Tần Mộc mỉm cười: "Tôi chỉ cho cô ta cơ hội cuối cùng để thú nhận, đáng tiếc là cô ta không biết nắm bắt."Chu Nam Sơ nhíu mày: "Tôi tự giải quyết được."Tần Mộc dịu dàng: "Được, nhưng cậu điều tra chậm hơn, để tôi giúp cậu tìm bằng chứng trước nhé?"Nếu là chuyện khác, Chu Nam Sơ thực sự không muốn có bất kỳ liên hệ gì với Tần Mộc!Nhưng chuyện này, cậu cũng nóng lòng muốn biết sự thật, chỉ nghĩ đến việc Chu Tử Ngang bị ngộ độc thực phẩm có thể là do con người gây ra, Chu Nam Sơ đã không thể chịu đựng được.Chu Nam Sơ: "Nếu cậu điều tra được gì hãy nói với tôi ngay."Tần Mộc gật đầu: "Để con ở viện vài ngày, tôi sẽ cử chuyên gia dinh dưỡng đến giúp điều dưỡng cơ thể."Sau khi Tần Mộc đi, Chu Nam Sơ quay lại phòng bệnh, Lâm Văn Quân vội bước tới hỏi: "Thế nào rồi? Hỏi được gì không?"Chu Nam Sơ: "Không, tôi chỉ thăm dò phản ứng của cô ta thôi."Lâm Văn Quân do dự một lúc mới mở lời: "Nam Sơ, cậu thực sự nghĩ là cô Trần làm à?"Chu Nam Sơ lắc đầu: "Chỉ là nghi ngờ thôi, chưa chắc chắn."Lâm Văn Quân: "Chắc không phải đâu nhỉ, hay là trùng hợp? Tuy tôi mới đến trường mầm non này làm việc nhưng tôi nghe nói cô Trần dạy mầm non đã mấy năm rồi, hẳn là rất yêu trẻ con."Chu Nam Sơ: "Tôi cũng mong là hiểu lầm."Nhưng phản ứng của Trần Yến Yến khiến Chu Nam Sơ cảm thấy có lẽ cậu đã không đoán sai.Chu Nam Sơ: "Văn Quân, giờ cũng muộn rồi, để tôi gọi xe cho cô về trước nhé, hôm nay phiền cô rồi, để hôm khác tôi mời cô ăn cơm."Lâm Văn Quân xua tay: "Nam Sơ đừng khách sáo với tôi thế chứ."Chu Nam Sơ cười: "Không phải khách sáo, là thật lòng muốn cảm ơn cô."Lâm Văn Quân ra khỏi phòng bệnh rồi lại quay lại, cô ngập ngừng: "Tuy hỏi vào hiện giờ có lẽ không hợp lý lắm, nhưng nếu không hỏi thì tôi chắc chắn sẽ suy nghĩ nhiều..."Chu Nam Sơ không đợi cô nói hết đã tiếp lời: "Ừm, người đàn ông đó là ba ruột Chu Tử Ngang."Lâm Văn Quân ngẩn người, ngượng ngùng nói: "Cậu, sao cậu biết tôi muốn hỏi điều này?"Chu Nam Sơ cười: "Mỗi lần cô muốn tò mò chuyện của tôi đều dùng giọng điệu này, với lại tôi cũng đoán được cô sẽ tò mò."Lâm Văn Quân lè lưỡi: "Được rồi, vậy tôi về trước đây."Chu Nam Sơ gật đầu: "Tôi phải ở lại với Tử Ngang, không tiễn cô được."Tối hôm sau Tần Mộc đến, Chu Nam Sơ đang cho Chu Tử Ngang ăn cơm.Tần Mộc: "Con không sao rồi chứ?"Chu Nam Sơ không quay đầu lại: "Không sao rồi, cậu điều tra được gì chưa?"Tần Mộc: "Ừm, đợi con ăn xong tôi nói chuyện với cậu."Chu Tử Ngang tò mò nhìn qua lại giữa Chu Nam Sơ và Tần Mộc, sau đó mở miệng hỏi: "Ba ơi, sao chú này lại đến nữa ạ?"Chu Nam Sơ: "À... chú ấy đến nói chuyện với ba."Tần Mộc lộ ra nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng nói: "Chú là bạn của ba con đấy, con còn thấy khó chịu chỗ nào không?"Chu Tử Ngang nhìn Chu Nam Sơ, thấy ba mình không có biểu cảm gì, cậu bé chỉ lắc đầu không nói.Chu Nam Sơ thầm nhíu mày, cậu bật TV, chọn một bộ phim hoạt hình Chu Tử Ngang thích, chuyển hướng sự chú ý của cậu bé khỏi Tần Mộc. Cậu không muốn để Tần Mộc và Chu Tử Ngang tiếp xúc quá nhiều.Chu Nam Sơ cho con ăn xong, để cậu bé tập trung xem hoạt hình, còn mình đứng dậy đi ra cửa phòng bệnh. Tần Mộc rất tự giác đi đến bên cạnh.Chu Nam Sơ: "Là cô ta phải không?"Tần Mộc gật đầu.Lần đầu tiên Chu Nam Sơ có cảm giác sắp mất lý trí vì tức giận: "Có bằng chứng chưa?"Tần Mộc: "Cô ta đã tự thú.""Tôi chỉ cho người vây quanh cô ta thôi, cô ta chột dạ nên khai luôn."Tần Mộc đã chặn đường Trần Yến Yến trên đường tan làm, lúc đó trên yên sau xe đạp của Trần Yến Yến còn có một bé gái tuổi tương đương với Chu Tử Ngang.Hắn cho người bắt cả Trần Yến Yến và con gái cô ta lên xe tải ngay giữa đường.Tất nhiên Tần Mộc sẽ không nói cho Chu Nam Sơ biết Trần Yến Yến đã khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống van xin điên cuồng mới khai ra sự thật, bởi vì Tần Mộc đã bóp cổ con gái trước mặt cô ta.Tần Mộc tiếp tục nói: "Những viên kẹo đó là do cô ta tự làm, tôi cũng tìm thấy nguyên liệu ở nhà cô ta, tất cả đều đã hết hạn từ lâu, có số bị mốc biến chất."Chu Nam Sơ siết chặt nắm đấm, cố gắng kìm nén cảm xúc tức giận, hỏi: "Tại sao cô ta lại làm thế?"Tần Mộc: "Cô ta là fan cuồng của Mạnh Thư Cẩn, đã nhận ra cậu.""Chỉ vì thế thôi sao?!"Chu Nam Sơ suýt hét lên, nhưng vì Chu Tử Ngang nên phải cố nén giọng xuống.Cậu nghĩ mãi cũng không ra mình đã làm gì tổn thương đến Trần Yến Yến, lại không thể ngờ được chỉ vì điều này, chỉ vì Trần Yến Yến là fan của Mạnh Thư Cẩn mà cô ta sẵn sàng ra tay với một đứa trẻ?!Nếu là vì Mạnh Thư Cẩn thì cứ trực tiếp đến tìm cậu đi!!Tần Mộc trầm giọng: "Cậu định xử lý cô ta thế nào?"Chu Nam Sơ: "Tôi sẽ báo cảnh sát."Tần Mộc: "Chỉ vậy thôi?"Chu Nam Sơ bực bội túm lấy tóc mình, gằn giọng: "Vậy cậu muốn tôi làm thế nào?"Chẳng lẽ đi đánh Trần Yến Yến một trận?Chu Nam Sơ thực sự đã tức đến mức muốn phá vỡ nguyên tắc để đánh phụ nữ, nhưng cậu đã kìm nén được. Nếu nóng giận đánh Trần Yến Yến thì cô ta cũng có thể biến thành nạn nhân.Chu Nam Sơ chỉ có thể dùng pháp luật để trừng phạt cô ta.Tần Mộc nắm lấy tay Chu Nam Sơ đang cào da đầu điên cuồng lại bị cậu lập tức rút ra.Tần Mộc chậm rãi nói: "Nam Sơ, hay là giao chuyện này cho tôi giải quyết nhé?""Dù sao Tử Ngang nó..."Tần Mộc quá đỗi thông minh, không nói hết câu, nhưng Chu Nam Sơ biết hắn muốn nói gì, hắn muốn nói Chu Tử Ngang cũng là con trai mình.Chu Nam Sơ liếc nhìn hắn, hỏi: "Cậu định làm thế nào?"Khóe miệng Tần Mộc lộ ra ý cười nhạt: "Yên tâm, tôi chỉ cho cô ta nhận sự trừng phạt mà cô ta đáng phải nhận.""Không đến mức chết, cũng không đánh tàn phế."
____【 Lời tác giả: 】Thế giới ABO lấy bối cảnh giả tưởng, trong đó thứ bậc xã hội lần lượt là: Alpha trội > Alpha > Omega trội > Omega > Beta. Quyền lực của đồng tiền là vô hạn, luật pháp không thể ràng buộc, nói một câu đơn giản là ai có tiền người nấy làm chủ. Vì vậy việc Tần Mộc dính líu đến hoạt động phi pháp, những việc mà trong thực tế chắc chắn phải vào tù, ở đây lại hợp lý hoá và không thể trừng phạt hắn.Còn việc Mạnh nói giết Tần chỉ là lời nói bồng bột, lời Tiêu nói về việc không thể lật ngược thế cờ thì sát thực hơn. Bọn họ đều mong đối phương phá sản, bởi vì ở đây ai phá sản người đó coi như xong đời.
____250 vote up tiếp nha~
____【 Lời tác giả: 】Thế giới ABO lấy bối cảnh giả tưởng, trong đó thứ bậc xã hội lần lượt là: Alpha trội > Alpha > Omega trội > Omega > Beta. Quyền lực của đồng tiền là vô hạn, luật pháp không thể ràng buộc, nói một câu đơn giản là ai có tiền người nấy làm chủ. Vì vậy việc Tần Mộc dính líu đến hoạt động phi pháp, những việc mà trong thực tế chắc chắn phải vào tù, ở đây lại hợp lý hoá và không thể trừng phạt hắn.Còn việc Mạnh nói giết Tần chỉ là lời nói bồng bột, lời Tiêu nói về việc không thể lật ngược thế cờ thì sát thực hơn. Bọn họ đều mong đối phương phá sản, bởi vì ở đây ai phá sản người đó coi như xong đời.
____250 vote up tiếp nha~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store