99 Thu Ly Hon Le Thieu Thinh Dieu Thap
Editor by TTN
Lệ Tư Thừa nhận ra cô rõ ràng đang sợ hãi kia, nhưng trên khuôn mặt nhỏ vẫn có chút quật cường, trong lòng mềm đi không ít.Nhưng khi ánh mắt nhìn đến một chồng giấy trắng trên tay cô, khóe mắt chợt dừng lại ."Đó là cái gì?"Tô Thiên Từ nhận ra ánh mắt của hắn, theo bản năng liền giấu đi.Nhưng lúc này động tác lại dừng, cô hơi căng thẳng, lòng bàn tay đã rỉ ra một tầng mồ hôi ướt át, tim đập mạnh đến kinh người.Rất khẩn trương.Tính tình Lệ Tư Thừa kém như thế, nếu thật sự mở miệng nói ra, chắc chắn hắn sẽ tức giận.Hơn nữa lỡ như hắn có thể...... Đem mình bóp đến chết?Nhưng, hiện tại cô rất cần đống giấy tờ này để bảo hộ chính mình.Nếu không, không chỉ sự tình hôm nay mà còn nói đến nhiều lần tới, cô sẽ bị hù chết khiếp mất.Suy nghĩ lâu một hồi, Tô Thiên Từ vẫn đưa một phần của hiệp ước đó ra, nói: "Tôi thấy, chúng ta cần nói chuyện." Cô nhìn lướt qua dáng người gần như là hoàn mĩ của hắn, đứng lên, chạy nhanh nói, "Anh mặc quần áo trước đi, tôi...... Tôi ở phòng khách chờ anh."Không kịp để Lệ Tư Thừa mở miệng nói chuyện, Tô Thiên Từ đã ' trốn ' đi ra ngoài.Nhìn bóng dáng của cô, nhưng Lệ Tư Thừa lại cảm thấy có vài phần đáng yêu.
Tâm tình khẽ buông lỏng, rất mau liền mặc áo ngủ, một thân đi xuống lầu.Lệ Tư Thừa đến có chút lâu, liền phát hiện Tô Thiên Từ có chút thấp thỏm, đứng ngồi không yên.Nhận ra hắn đang đi xuống, lập tức liền đứng lên.Thấy vậy, ánh mắt Lệ Tư Thừa nhu hòa đi một ít.Người phụ nữ này, không ngờ lá gan lại nhỏ như thế.Suy nghĩ cẩn thận từ lúc kết hôn tới nay, khi cô ấy nhìn mình, nói là như thấy quỷ cũng không sai.Tuy rằng không biết cô tại sao lại sợ mình như vậy, nhưng, cô chính xác là đang sợ, không phải làm bộNgười phụ nữ như thế, làm hắn thiếu chút nữa có lẽ sẽ tin cô nói chuyện ma chuyện quỷ.Nghĩ đến việc lúc nãy mình vừa mới thô bạo thế, tiếng nói Lệ Tư Thừa nhu hòa đi không ít, lên tiếng: "Chuyện gì?"Tô Thiên Từ nghe ra âm thanh của hắn, sợ hãi mà giương mắt nhìn về phía hắn.Nhưng đột nhiên lại phát hiện ra, hắn so với lúc nãy, đã bình thản hơn rất nhiều.Nuốt một ngụm nước miếng, cô ngồi xuống, cầm lấy cây bút đã chuẩn bị từ trước, mở hiệp ước ra, đẩy tới.Lệ Tư Thừa nhìn đến bốn chữ kia, ánh mắt chợt dừng lại, một giây, hai giây......Tô Thiên Từ nhạy bén phát hiện,ánh mắt hắn so khi nãy...... Càng thêm nguy hiểm!Rõ ràng, hắn cũng không lộ rõ ra biểu cảm, nhưng độ ấm chung quanh lập tức rớt xuống số âm, bức người ta đến xương tủy!Tô Thiên Từ bủn rủn, bị ép đến không thở nổi, ấp a ấp úng nói: "Tôi thấy, chúng ta vẫn...... Không thích hợp.""Cho nên, cô nghĩ đến chuyện ly hôn?" Tiếng nói Lệ Tư Thừa thấp đến đáng sợ, hàm chứa vài phần ý vị không thể nói rõ.Tô Thiên Từ trái tim đập ' thình thịch ' , có lẽ muốn xông lên đến cổ họng.Đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo bức người của hắn, Tô Thiên Từ không có tiền đồ mà bị dọa.Nhưng vẫn gật gật đầu, nhỏ giọng nói: "Tôi biết anh thật ra rất chán ghét tôi, nhưng vì mệnh lệnh của ông , anh không thể cãi lời, cho nên, tôi có thể chờ đến một năm sau thì ly hôn, đến lúc đó chúng ta có thể giả chuyện tôi không thể sinh con đẻ cái, thành công ly hôn, đến lúc đó, ông ngoại cũng không có lý do gì để trách cứ anh.""Cô đã nghĩ kỹ rồi?"Âm thanh Lệ Tư Thừa như cũ vẫn rất thấp, Tô Thiên Từ hoàn toàn nghe không ra một chút cảm xúc nào từ nó.Lạnh băng như máy móc, không chứa một chút dao động.Tô Thiên Từ căng da đầu gật gật, giương đôi mắt đen nhánh, trong đó còn hàm chứa vài phần quật cường, "Ừm, nghĩ kỹ rồi."
Lệ Tư Thừa nhận ra cô rõ ràng đang sợ hãi kia, nhưng trên khuôn mặt nhỏ vẫn có chút quật cường, trong lòng mềm đi không ít.Nhưng khi ánh mắt nhìn đến một chồng giấy trắng trên tay cô, khóe mắt chợt dừng lại ."Đó là cái gì?"Tô Thiên Từ nhận ra ánh mắt của hắn, theo bản năng liền giấu đi.Nhưng lúc này động tác lại dừng, cô hơi căng thẳng, lòng bàn tay đã rỉ ra một tầng mồ hôi ướt át, tim đập mạnh đến kinh người.Rất khẩn trương.Tính tình Lệ Tư Thừa kém như thế, nếu thật sự mở miệng nói ra, chắc chắn hắn sẽ tức giận.Hơn nữa lỡ như hắn có thể...... Đem mình bóp đến chết?Nhưng, hiện tại cô rất cần đống giấy tờ này để bảo hộ chính mình.Nếu không, không chỉ sự tình hôm nay mà còn nói đến nhiều lần tới, cô sẽ bị hù chết khiếp mất.Suy nghĩ lâu một hồi, Tô Thiên Từ vẫn đưa một phần của hiệp ước đó ra, nói: "Tôi thấy, chúng ta cần nói chuyện." Cô nhìn lướt qua dáng người gần như là hoàn mĩ của hắn, đứng lên, chạy nhanh nói, "Anh mặc quần áo trước đi, tôi...... Tôi ở phòng khách chờ anh."Không kịp để Lệ Tư Thừa mở miệng nói chuyện, Tô Thiên Từ đã ' trốn ' đi ra ngoài.Nhìn bóng dáng của cô, nhưng Lệ Tư Thừa lại cảm thấy có vài phần đáng yêu.
Tâm tình khẽ buông lỏng, rất mau liền mặc áo ngủ, một thân đi xuống lầu.Lệ Tư Thừa đến có chút lâu, liền phát hiện Tô Thiên Từ có chút thấp thỏm, đứng ngồi không yên.Nhận ra hắn đang đi xuống, lập tức liền đứng lên.Thấy vậy, ánh mắt Lệ Tư Thừa nhu hòa đi một ít.Người phụ nữ này, không ngờ lá gan lại nhỏ như thế.Suy nghĩ cẩn thận từ lúc kết hôn tới nay, khi cô ấy nhìn mình, nói là như thấy quỷ cũng không sai.Tuy rằng không biết cô tại sao lại sợ mình như vậy, nhưng, cô chính xác là đang sợ, không phải làm bộNgười phụ nữ như thế, làm hắn thiếu chút nữa có lẽ sẽ tin cô nói chuyện ma chuyện quỷ.Nghĩ đến việc lúc nãy mình vừa mới thô bạo thế, tiếng nói Lệ Tư Thừa nhu hòa đi không ít, lên tiếng: "Chuyện gì?"Tô Thiên Từ nghe ra âm thanh của hắn, sợ hãi mà giương mắt nhìn về phía hắn.Nhưng đột nhiên lại phát hiện ra, hắn so với lúc nãy, đã bình thản hơn rất nhiều.Nuốt một ngụm nước miếng, cô ngồi xuống, cầm lấy cây bút đã chuẩn bị từ trước, mở hiệp ước ra, đẩy tới.Lệ Tư Thừa nhìn đến bốn chữ kia, ánh mắt chợt dừng lại, một giây, hai giây......Tô Thiên Từ nhạy bén phát hiện,ánh mắt hắn so khi nãy...... Càng thêm nguy hiểm!Rõ ràng, hắn cũng không lộ rõ ra biểu cảm, nhưng độ ấm chung quanh lập tức rớt xuống số âm, bức người ta đến xương tủy!Tô Thiên Từ bủn rủn, bị ép đến không thở nổi, ấp a ấp úng nói: "Tôi thấy, chúng ta vẫn...... Không thích hợp.""Cho nên, cô nghĩ đến chuyện ly hôn?" Tiếng nói Lệ Tư Thừa thấp đến đáng sợ, hàm chứa vài phần ý vị không thể nói rõ.Tô Thiên Từ trái tim đập ' thình thịch ' , có lẽ muốn xông lên đến cổ họng.Đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo bức người của hắn, Tô Thiên Từ không có tiền đồ mà bị dọa.Nhưng vẫn gật gật đầu, nhỏ giọng nói: "Tôi biết anh thật ra rất chán ghét tôi, nhưng vì mệnh lệnh của ông , anh không thể cãi lời, cho nên, tôi có thể chờ đến một năm sau thì ly hôn, đến lúc đó chúng ta có thể giả chuyện tôi không thể sinh con đẻ cái, thành công ly hôn, đến lúc đó, ông ngoại cũng không có lý do gì để trách cứ anh.""Cô đã nghĩ kỹ rồi?"Âm thanh Lệ Tư Thừa như cũ vẫn rất thấp, Tô Thiên Từ hoàn toàn nghe không ra một chút cảm xúc nào từ nó.Lạnh băng như máy móc, không chứa một chút dao động.Tô Thiên Từ căng da đầu gật gật, giương đôi mắt đen nhánh, trong đó còn hàm chứa vài phần quật cường, "Ừm, nghĩ kỹ rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store