ZingTruyen.Store

365 Ngay Hon Nhan Na Jaemin Chuyen Ver Nguyen Tac Guai Wu

Chết thật! Cô sao lại biến thành một kẻ háo sắc vậy?

Đang trong lúc chính mình vô cùng quẫn bách, Hye Won vội ngẩng đầu nhìn thấy bờ biển lại có thêm mấy người đẹp mặc bikini. Làn da của bọn họ trắng nõn, vừa nhìn liền biết cũng là du khách. Bởi vì phụ nữ ở đây làn da đều bị phơi nắng đến đen nhẻm. Bọn họ không chút kiêng kị, cười đùa khúc khích té nước lên nhau.

Bọt nước vô tình toàn văng lên người Na Jaemin, thu hút sự chú ý của Jaemin.

Trời ạ! Cái người kia đang cười hì hì nhìn mấy người đẹp! Có lầm không vậy? Trước mặt cô mà cũng không kiêng dè! Có đạo lý hay không vậy?

Mấy phụ nữ kia hình như đột nhiên phát hiện ra Na Jaemin vậy, đứng một chỗ cười cười, hình như là đang bàn luận về hắn. Sau đó, liền thấy một người đẹp mặc bộ bikini màu vàng nhạt e lệ đi đến chỗ Jaemin, nói với hắn cái gì đó.

Na Jaemin gật gật đầu, thế là hắn liền tiến vào giữa bọn họ, trái ôm phải ấp, cùng bọn họ chụp ảnh lưu niệm.

Hye Won quả thực giận sôi lên. Hắn sao có thể ở trước mắt cô mà đong đưa tình tứ chứ?

Có phải nhìn thấy bọn họ xinh đẹp, dáng người cũng đẹp? Đầu tối thui, trừng trừng nhìn cái kẻ đang bán rẻ nụ cười kia! Còn hắn thì sao, đang hưởng thụ vòng ôm hai bên, có một người phụ nữ còn vùi đầu vào trước ngực hắn, cánh tay như ngọc kia còn đặt ở trên lồng ngực gợi cảm của hắn nữa... Á--

Khó khăn lắm mới đợi đến khi đám phụ nữ kia rời đi, Hye Won lại nhìn thấy một phụ nữ xăm xăm đi đến chỗ Na Jaemin. Không phải ai khác, chính là Kim thon thả!

Trời ạ! Không thể nào! Còn muốn ở đây diễn một màn đuối nước nữa sao? Sau đó để Jaemin làm anh hùng cứu mỹ nhân hả?

Hye Won trợn tròn mắt! Đạo lý này là thế nào vậy? Đám phụ nữ này thật sự là đang lưu hành mốt áp sát sao? Chẳng phải là dáng người đẹp hơn một chút thôi sao? Về phần bọn họ ai cũng như mèo thấy mỡ vậy, làm duyên làm dáng để tán tỉnh sao?

Chỉ thấy Kim thon thả ba bước liếc tình, hai bước làm duyên tiến vào trong nước. Vừa giẫm xuống liền duyên dáng kêu "Á" một tiếng, thành công thu hút mười mấy cặp mắt trên bờ!

"Hứ! Làm điệu làm bộ!" Giọng của Moon Hee Kyung.

Hye Won đưa mắt quả nhiên nhìn thấy Hee Kyung hầm hầm đi tới, hai tay đút túi, xem ra là ở bên kia nhìn xuống, cố ý bước đến bên cạnh cô. Bởi vì bọn họ ở đây có vẻ gần bên trong, phong cảnh bãi biển nhìn không được rõ lắm, coi như là khoảng cách khá xa!

Moon Hee Kyung ngồi xuống liền bắt đầu quở trách: "Cậu xem xem! Cái bộ dạng kia, thật giống như tám trăm kiếp chưa được gặp đàn ông vậy! Không biết bơi, lại còn ở dưới nước làm điệu làm bộ, mình thấy nên ném cô ta xuống đó cho cá ăn đi! Thật sự là làm chúng ta mất mặt!"

"Cậu xem cậu nói kìa, đâu có nghiêm trọng như vậy!" Hye Won gượng gạo cười, thực ra trong lòng cô cũng thấy không thoải mái. Cô nhìn thế nào cũng cảm thấy Kim thon thả là cố ý đi tán tỉnh Na Jaemin.

"Này! Hye Won! Đầu cậu có phải là bị rỉ hết rồi không? Cô ta rõ ràng là đang tán tỉnh ông xã của cậu! Cậu còn có thể ngồi yên sao? Nếu cô ta dám ở trước mặt ông xã của mình mà làm như vậy, mình không dìm cô ta xuống nước đập nát ngực cô ta, mình không mang họ Moon!" Hee Kyung hừ lạnh.

Một câu nói khiến cho Yoo Hye Won thực sự ngồi không yên được nữa. Bởi vì cô nhìn thấy ánh mắt Jaemin đã nhìn về phía Kim thon thả. Mà người phụ nữ kia lại cố ý hướng về phía Na Jaemin lúc thì xõa xõa tóc, lúc thì ngâm ngực trong nước, bộ áo tắm vốn đã lộ liễu kia quả thực là muốn dìm phần trên đầy đặn của cô ta vào trong nước.

Một ngọn lửa vô danh lập tức thiêu đốt lồng ngực Yoo Hye Won. Kim thon thả, cô! Na Jaemin! Anh được lắm! Nhìn nhìn nhìn! Tôi để anh nhìn cho đã!

"Này? Hye Won? Cậu đi đâu vậy?" Moon Hee Kyung đột nhiên phát hiện Hye Won đứng dậy đeo ba lô đi về phía sau. Không đúng nha! Cô không phải là nên xông lên phía trước kéo Na tổng về sao? Sao lại chạy về phía sau vậy? Cô cũng quá kém cỏi đi? Hay là sợ rồi? Ai da! Thật là một A Đẩu không đỡ nổi! Hee Kyung bất đắc dĩ lắc lắc đầu! Nhìn Kim thon thả làm điệu làm bộ ở đó, mắng một câu: "Gớm thật!"

Yoo Hye Won đi làm gì nhỉ? Cô là đi thay áo tắm! Trong bụng đã tức lắm rồi! Cô vừa kích động, thay xong áo tắm, liền đi ra bờ biển.

Tránh thật xa Na Jaemin! Hừ! Hắn bất nhân thì cũng đừng trách cô bất nghĩa! Đến đảo Thiên Đường này thật không dễ dàng gì, nếu không xuống nước thì thật là có lỗi với kỹ năng bơi lội của cô!

Kim Baek Kyu nhìn thấy Hye Won đi đến chỗ mình, có chút thụ sủng nhược kinh, hướng về phía cô cười ngại ngùng. Hye Won đáp lại bằng một nụ cười. Sau đó cô hào phóng nói: "Có muốn bơi không, đến ngọn núi kia, chúng ta thi thế nào?"

Cũng không biết là cố ý giận dỗi hay là vì cái gì, Yoo Hye Won lúc này chỉ muốn phát tiết. Baek Kyu sửng sốt, nhìn ngọn núi kia, khoảng cách ít nhất cũng phải 200 mét! Anh ta kinh ngạc nhìn Hye Won.

"Sao vậy? Kỹ năng bơi của anh sẽ không kém như vậy chứ!" Hye Won khiêu khích, còn liên tục lắc lắc đầu, ép ép chân, ra vẻ nóng lòng muốn thử sức.

"Em xác định?" Kim Baek Kyu bị cô khích tướng cũng bắt đầu làm động tác mở rộng ngực.

Hye Won vội vàng không dám mở mắt, ông trời ơi! Bộ ngực này còn rộng nữa chứ! Có để cho người ta sống không! Yoo Hye Won không khỏi ưỡn ngực ra. Vốn không được đồ sộ, lại còn bị áo tắm bó chặt như vậy, một chút hình tượng đều không có!

Chẳng trách Na Jaemin lại thích mỹ nữ ngực lớn! Đoàng một tiếng, Hye Won chợt nhíu mày. Đây là ai nói nhỉ? Cô sao? Cô sao lại có nhận định này nhỉ? Jaemin thích mỹ nữ ngực lớn sao?

"Sao vậy? Không khỏe sao?" Baek Kyu nhìn thấy biểu tình của Hye Won không đúng, thân thiết hỏi han.

"Ồ, không có! Bắt đầu thôi!" Nói xong, bùm một tiếng liền nhảy xuống nước. Kim Baek Kyu cả kinh, cũng nhảy xuống theo. Anh ta có chút lo lắng Hye Won có thể bơi được xa như vậy không.

Jaemin nghe được tiếng động, xoay người lại chỉ kịp nhìn thấy đỉnh đầu Yoo Hye Won, còn có áo tắm như ẩn như hiện ở trong nước!

Người phụ nữ chết tiệt! Hắn vừa mới không để ý, cô đã cùng người đàn ông khác chạy mất! Không nói không rằng, lao xuống nước, ra sức đuổi theo.

Kim thon thả bị bỏ lại một bên ngơ ngác nhìn, tình huống gì thế này? Na tổng này vừa mới đầu mày cuối mắt với mình, như vậy là sao? Đuổi theo cái gì vậy.

Cô ta kiễng chân nhìn theo, chỉ nhìn thấy Na Jaemin đang ở trong nước nhấp nhô bơi ra xa, hai cái đỉnh đầu phía trước cũng không rõ là ai!

Có lầm hay không? Người đàn ông này làm sao vậy?

"Đàn ông thối! Đi chết đi!" Kim thon thả tức giận đá mạnh một cái vào mặt nước, ai ngờ trượt chân, bùm một cái ngã xuống nước!

"Chị Kim? Chị Kim? Chị làm sao vậy? Đừng sợ! Han đẹp trai tới cứu chị!" Han đẹp trai cách đó không xa lúc Kim Minyoung ngã xuống nước hắn đã nhìn thấy. Lúc này, hắn liền khoa trương từ chỗ nước chỉ ngập đến bụng chân hắn mà bơi đến chỗ Kim Minyoung. Nói là bơi, không bằng nói là bò thì đúng hơn...

"Á!" Minyoung gã xuống nước, ra sức khua khoắng. Đã có kinh nghiệm của tối hôm qua, trong lòng cô ta vô cùng hoảng sợ!

Han đẹp trai nắm cánh tay Minyoung, từ phía sau ôm lấy cô ta. Miệng còn không ngừng an ủi: "Đừng sợ đừng sợ! Chị Kim, tôi là Han đẹp trai, tôi tới cứu chị!"

Kim Minyoung gắt gao ôm lấy cánh tay Han đẹp trai, sợ tới mức không ngừng run rẩy, cảm kích nói: "Cám ơn, cám ơn cậu, làm tôi sợ muốn chết! Làm tôi sợ muốn chết!"

Han đẹp trai sốt sắng ôm lấy Kim Minyoung, còn không ngừng giúp cô ta vuốt lại tóc.

Một lúc lâu sau, Minyoung phát hiện chân mình vẫn ở dưới nước, mà mực nước chẳng qua cũng chỉ ở ngay dưới đầu gối mình, chỉ cao đến bụng chân. Còn Han đẹp trai, cánh tay gầy gò vắt ngang trước ngực mình, không chút kiêng dè mà ôm lấy nơi đẫy đà của cô ta.

"Tiểu tử thối! Bỏ tay cậu ra!" Kim thon thả tức giận kêu lớn, hất cánh tay Han đẹp trai ra.

Kim thon thả chỉ vào mũi hắn mà mắng: "Tiểu tử thối! Cố tình sàm sỡ tôi phải không? Nước nông như vậy còn cần cậu đến cứu sao?"

Han đẹp trai vô tội nói: "Chị Kim, có trời đất chứng giám, chị vừa nãy rõ ràng vẫn còn kêu cứu mạng mà! Nước nông thì sao, nước nông thì không ngập chết người sao? Chậu rửa mặt còn có thể dìm chết người mà!"

"Tiểu tử thối! Tôi thấy cậu chính là cố tình lợi dụng tôi! Hứ!" Nói xong, vốc một vốc nước hắt về hướng Han đẹp trai.

Han đẹp trai vội vàng né tránh, liên tục xua tay: "Tôi nói chị Kim nha! Tôi là thật sự tới cứu chị mà! Chị xem tôi chỉ kéo tay của chị, căn bản không hề sờ ngực của chị! Nếu tôi có ý định, tôi đã trực tiếp sờ cho xong!"

"Cậu còn nói nữa! Cho cậu nói, cho cậu nói!" Kim thon thả xông tới ấn Han đẹp trai xuống nước, sau đó hai người bắt đầu vật lộn. Một người đánh, một người trốn, ở trên bờ nhìn xuống lại giống như cặp vợ chồng trẻ đang tình tứ với nhau!

Hye Won ra sức bơi về phía trước. Cảm giác lướt trong nước biển mát rượi, thật là thoải mái! Nhưng nhận thức trong đầu mình lúc nãy khiến cho cô có chút hoảng hốt. Na Jaemin thích mỹ nữ ngực lớn sao? Cô cũng không phải là loại ngực lớn nha! Sao cô lại cảm thấy dường như hắn là người vô cùng thích như vậy, không có bọn họ sẽ không sống nổi?

Hắn rốt cuộc là người như thế nào? Hôn nhân của bọn họ rốt cuộc là như thế nào? Trong lòng cô nhất thời mơ hồ! Không thể tập trung mà bơi. Bên cạnh xuất hiện tiếng vỗ nước, hiển nhiên, Kim Baek Kyu đã đuổi kịp rồi.

Bọn họ đã bơi được nửa đường, nên dừng lại nghỉ ngơi.

"Kỹ năng bơi của em không tồi!" Baek Kyu thật lòng khen ngợi, nhô lên khỏi mặt nước lắc lắc mái tóc ướt đẫm. Anh ta vốn rất đẹp trai, động tác này lại càng trở nên quyến rũ. Nhưng Hye Won cũng không có tâm tư để thưởng thức.

"Anh cũng không tệ!" Hye Won hờ hững đáp.

"Sao vậy? Có tâm sự sao?" Baek Kyu hỏi.

"Ồ, không có đâu! Sao lại hỏi như vậy?" Hye Won nhạy cảm cười cười.

"Thật không ngờ em và Na tổng là vợ chồng. Lúc trước, em nói em đã kết hôn, tôi kỳ thật không tin lắm. Luôn cảm thấy em đang trốn tránh tôi. Tôi... có lẽ là có chút đường đột." Kim Baek Kyu ngại ngùng nói.

"Chuyện quá khứ, không cần nhắc lại! Chúng ta tiếp tục bơi đi!" Không đợi Baek Kyu lên tiếng trả lời, Yoo Hye Won đã nhoài người vào nước, lúc ngoi lên đã ở cách đó mười mét.

Kim Baek Kyu vội vàng đuổi theo.

Lúc sắp bơi đến trước mỏm núi, Hye Won phát hiện thể lực mình tiêu hao kha khá rồi. Chỗ này xem ra cũng phải 200 mét, trên thực tế vẫn còn xa! Kim Baek Kyu vẫn duy trì khoảng cách với cô, cũng không vượt qua cô. Có lẽ là vì muốn thỏa mãn ham muốn thi đấu của cô! Kỳ thật, người đàn ông này cũng rất đáng yêu! Hye Won dám khẳng định, nếu sau này Baek Kyu kết hôn, nhất định sẽ rất tốt với vợ của mình!

Cuối cùng, hai người cũng bơi đến vách núi, ở đây không có bờ, mỏm núi nhô ra, bọn họ đành phải dựa vào vách núi để tạm thời nghỉ ngơi.

"Thế nào? Có mệt không?" Baek Kyu quan tâm hỏi.

"Ha ha, không thể không mệt nha!" Hye Won cười đáp.

Một cơn sóng ập tới, Hye Won vừa không trụ vững, bị sóng xô vào, đầu va mạnh vào vách núi.

"Á, em không sao chứ!" Baek Kyu vội vàng bơi tới, xem xét đầu của Hye Won.

"Ha ha, không việc gì, chỉ là va một cái thôi mà." Yoo Hye Won ngượng ngùng cười cười. Có ai ngốc nghếch như cô lấy đầu mà chọi đá chứ? Ha ha!

Kim Baek Kyu cũng không khỏi bật cười: "Không sao là tốt rồi! Có điều đầu của em cũng thật là cứng! Nhìn xem! Va vào đá thành một cái lỗ lớn rồi này!"

Hye Won kinh ngạc nhìn về vách núi bên cạnh mình, quả nhiên, chỗ cô vừa mới va phải có một cái lỗ lớn. Có điều, đương nhiên là không phải do cô va phải, mà là do nước biển lâu ngày xói mòn mà hình thành!

"Ha ha ha!" Hye Won bị chọc đến cười phá lên. Baek Kyu cũng cười.

Jaemin ra sức đuổi theo tới nơi nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ hòa hợp này, hai người gần đến nỗi dường như là đang ôm nhau. Hye Won còn cười đến hai má đỏ hồng! Jaemin quả thật là nổi trận lôi đình! Hai người bọn họ chạy đến đây để hẹn hò sao?

"Hye Won? Có chuyện gì vui nói cho anh nghe xem?" Jaemin vọt đến trước mặt Yoo Hye Won, ngang ngạnh tách cô và Kim Baek Kyu ra, dọa hai người giật nảy mình.

"Á? Jaemin? Sao anh lại tới đây?" Hye Won kinh ngạc nói.

"Sao nào? Anh không nên tới sao?" Ngữ khí Na Jaemin tràn đầy giễu cợt.

"Không có, không phải. Anh vừa nãy chẳng phải..." Hye Won nhớ lại vừa nãy, đột nhiên thấy hoa mắt, tay đang dựa vào vách núi trượt một cái, suýt nữa thì chìm xuống nước!

Mắt Jaemin nhíu lại, vội vàng đỡ vai cô, lo lắng hỏi: "Sao vậy? Khó chịu ở đâu?" Lúc này, hắn đã sớm quên mất chính mình vừa rồi vì sao lại tức giận!

"Ờ, không việc gì, chỉ là hơi váng đầu!" Hye Won mở mắt, lại nhìn thấy hai Na Jaemin đang lắc lư trước mắt. Lảo đảo một chút, vội vàng lấy tay chống lên vách núi.

"Váng đầu?" Sắc mặt Jaemin trở nên khó coi! "Ai cho em bơi xa như vậy! Đêm qua đã đủ mệt rồi, hôm nay lại bơi xa như vậy, em cho là em đang tham gia thi đấu bơi lội sao?"

Nói xong, hắn trợn trừng mắt nhìn Kim Baek Kyu, nhất định là anh ta dụ dỗ vợ hắn! Người con gái đơn thuần như Yoo Hye Won, chính là quá lương thiện, nên mới có thể bị cái con sói già Baek Kyu dụ dỗ!

Kim Baek Kyu khó lòng giãi bày, chỉ đành khẩn trương nhìn Hye Won. Đột nhiên, anh ta nghĩ ra vừa nãy Yoo Hye Won bị va vào vách núi, liền nói: "Hye Won liệu có phải là do vừa nãy va đầu vào vách núi."

"Cái gì? Anh để Hye Won va đầu vào vách núi hả?" Jaemin đột nhiên nâng cao âm lượng...

"Không có việc gì anh mang Hye Won đến đây là định làm gì? Anh nói đi, anh muốn gì?"

Thấy ánh mắt nóng nảy của Na Jaemin, Hye Won vội vàng nói: "Không liên quan đến bác sỹ Kim! Là tự em muốn bơi xa như vậy. Jaemin, em váng đầu quá!" Yoo Hye Won đột nhiên phát hiện đầu mình choáng váng vô cùng, toàn bộ tay chân đều mất hết sức lực. Vốn còn muốn nói đỡ cho Baek Kyu mấy câu, nhưng hiện tại thật sự là có chút lực bất tòng tâm!

"Gắng chịu đựng, Hye Won, anh đưa em trở về." Jaemin lo lắng nhìn xung quanh, hy vọng có thể nhìn thấy một chiếc du thuyền nào đó. Nhưng chỗ này là khu bơi lội, căn bản là không có du thuyền, mà người yêu thích bơi lội cũng rất ít khi bơi xa như vậy.

Kim Baek Kyu cũng lo lắng. Anh ta vội đề nghị: "Na tổng, hay là tôi bơi trở lại trước để gọi người, hai người cứ đợi ở đây một lát! Tôi phỏng chừng không đến 15 phút có thể quay lại!"

"Tôi chỉ chờ anh 15 phút!" Na Jaemin lạnh lùng nói.

Chỉ thấy Baek Kyu gật mạnh đầu, lập tức nhoài người vào trong nước, chốc lát đã bơi xa hơn mười mét.

Jaemin vội vàng ôm Hye Won vào trong ngực, một bàn tay chống lên vách núi.

"Hye Won, cảm thấy thế nào? Còn váng đầu không?" Jaemin vô cùng lo lắng, không ngừng hôn lên trán Yoo Hye Won. Cảm giác lạnh như băng.

"Không sao, đỡ nhiều rồi!" Dựa vào ngực Na Jaemin, vô cùng ấm áp, lại thêm nụ hôn của hắn, quả thực là cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Trời đất không còn quay cuồng nữa, ngoại trừ mặt nước dập dềnh, những triệu chứng khác đã giảm đi rất nhiều.

Jaemin ôm chặt lấy cô, trong lòng vì cô mà run rẩy không thôi. Thật sự là không ngoan! Tự nhiên lại muốn chạy đến một nơi xa như vậy, một nơi không có bóng người! Vừa mới nhìn thấy bộ dạng của cô, tim hắn thiếu chút nữa đã muốn nhảy ra ngoài! Nếu cô đột nhiên ngất đi, chỉ sợ hắn cũng muốn ngất đi theo! Đang ở dưới nước, cách bờ phải đến hơn 300 mét, bọn họ làm thế nào để quay về đây?

"Hye Won! Gắng chịu một chút nữa! Chờ đến mười lăm phút, Kim Baek Kyu sẽ quay lại! Em nhất định phải gắng chịu đựng!" Giọng Na Jaemin khàn khàn đang truyền dũng khí cho Hye Won.

"Ha ha," Hye Won thản nhiên cười. Cô lắc lắc đầu nói: "Sao có thể? Mười lăm phút có thể bơi trở về đã khó! Với kỹ năng bơi của anh ấy ít nhất phải đến nửa tiếng!"

Na Jaemin không nói năng gì. Hắn biết Hye Won phán đoán đúng. Hắn cũng biết thể lực Baek Kyu cũng đã tiêu hao kha khá rồi.

"Ha ha, em lúc nào cũng vậy. Không thể không lý trí như vậy được sao?" Na Jaemin thận trọng nói.

"Hả? Em rất lý trí sao?" Hye Won không khỏi trở nên tò mò. Cô nhắm mắt lại, nghiêng tai lắng nghe.

"Đúng vậy, em rất lý trí. Nếu nói trước kia em ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn anh một cái, em có tin không?" Na Jaemin nói như tự giễu.

"Cái gì? Em ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn anh một cái? Có lầm hay không vậy? Ngược lại hẳn là hợp lý hơn chứ?" Yoo Hye Won bật cười.

"Ha ha, đúng vậy! Anh quả thật hy vọng là như vậy! Nhưng đó lại là sự thật!" Na Jaemin cười. Thực ra, hắn nói không sai. Hắn và Yoo Hye Won quen biết nhiều năm như vậy, chỉ có cô miễn dịch với hắn. Cô chưa bao giờ vì hắn đẹp trai mà nhìn hắn thêm một cái, thường thường còn lộ ra nụ cười khinh thường. Giống như hắn vô cùng làm ô nhiễm không khí vậy.

"Không thể nào! Vậy em không phải vì yêu anh mới cùng anh kết hôn sao?" Hye Won tò mò hỏi.

"Đương nhiên... là như vậy!" Na Jaemin đột nhiên phát hiện chính mình nói quá nhiều, vội vàng chuyển chủ đề.

"Đầu em còn đau không?"

Yoo Hye Won lại vẫn đắm chìm trong chủ đề vừa nãy, cô liền nhớ tới ý nghĩ chợt lóe lên lúc mình đang bơi, buột miệng hỏi: "Anh thích mỹ nữ ngực lớn hả?"

Nếu Na Jaemin lúc này đang uống nước, thì nhất định sẽ bị sặc. Hắn vội vàng xua tay nói: "Sao có thể? Anh sao có thể thích mỹ nữ ngực lớn chứ! Bò sữa sao?" Nói xong, hắn liền hắt hơi một cái thật lớn.

Hye Won liếc mắt nhìn hắn, nói dối sẽ gặp báo ứng! Sẽ không phải là thật chứ!

Na Jaemin lập tức xoa ngực nịnh nọt cô, nói: "Anh thích như em thế này này!"

"Này! Anh!" Yoo Hye Won hai má nóng bừng, bị hắn sờ như vậy, đầu lại bắt đầu đau.

"Sao vậy?" Na Jaemin thấy cô nhíu chặt mày, lập tức thu tay lại, vội vàng hỏi.

"Đều là tại anh! Đầu em lại bắt đầu đau rồi!" Hye Won day day huyệt thái dương, trách móc.

"Được được được. Anh nghe lời. Bà xã, chỉ cần em khỏe lại, em nói cái gì anh cũng nghe em hết!" Jaemin hiện tại thật bội phục chính mình, hắn bây giờ nói như vậy một chút cũng không cảm thấy ngượng ngùng, nếu là trước kia, hắn chỉ sợ là sẽ vì mấy câu nói này mà thấy buồn nôn.

Yoo Hye Won không nói gì, nhưng trong lòng lại dâng lên niềm hạnh phúc. Hắn thật sự rất cưng chiều mình. Mình và Kim Baek Kyu hai người đơn độc ở đây, hắn chẳng những không truy cứu nữa, vẫn quan tâm đến sức khỏe mình như vậy. Ha ha, vị phu quân này, tìm đâu ra đây?

"Jaemin, có thể nói những chuyện về cuộc sống chung của chúng ta không. Em muốn nghe." Hye Won cảm thấy đầu vô cùng choáng váng, muốn tập trung tinh thần cũng rất khó. Nhưng cô sợ Na Jaemin lo lắng, nên muốn để hắn nói nhiều một chút, rời đi sự chú ý của hắn.

"Muốn biết cái gì? Chúng ta kết hôn mới được một tháng. Em liền gặp tai nạn xe." Đầu Jaemin đanh quay vòng vòng, thực ra, hắn hiện tại rất lo lắng, bởi vì trong ấn tượng của hắn hình như không có nhiều lắm những hình ảnh về cuộc sống chung của bọn họ.

"Ví như, em làm công việc gì?" Hye Won cố gắng hỏi.

"Ờ, em à!" Jaemin nghĩ ngợi, cười nói, "Em là phu nhân chính thống! Anh sao có thể để vợ mình xuất đầu lộ diện ra bên ngoài chứ?"

"Như vậy sao! Em cái gì cũng không làm ư! Vậy đồ ăn em nấu có ngon không?" Hye Won hơi thở có chút hỗn loạn, nhưng cô vẫn gắng sức trò chuyện với Na Jaemin.

"Ờ, đồ ăn hả! Đương nhiên là ngon rồi!" Jaemin đột nhiên nghĩ đến những món ăn Yoo Hye Won đã nấu cho Huang Renjun ăn, là những món gì nhỉ? Chính mình sao cái gì cũng không nghĩ ra! Quên đi, tùy tiện nói vài món vậy! "Ờ, những món em nấu đều rất ngon! Mỗi tối anh đều về nhà đúng giờ để ăn những món em nấu! Hình như là cá kho Sơn Ngư, cánh gà khoai môn, cà tím nấu cá, cá tuyết Boston..."

Jaemin nói một hơi mười mấy món ăn, đều là những món hắn đã từng ăn ở nhà hàng! Ngay cả hắn cũng phải bội phục chính mình vì sao có thể nhớ được nhiều tên món ăn như vậy! Dù sao Hye Won cũng đang mất trí nhớ, khi nào khôi phục lại, giải thích với cô sau vậy!

"Hye Won, em có lạnh không?" Jaemin hôn lên trán Hye Won, phát hiện mặt của cô lạnh như băng.

"Hye Won? Hye Won?" Jaemin lập tức hoảng hốt, Yoo Hye Won đã bị hôn mê rồi!

"Hye Won, em tỉnh lại đi! Hye Won, em làm sao vậy?" Na Jaemin ra sức vỗ vào mặt Hye Won, để cô tỉnh lại.

Quả nhiên, sau khi vỗ hai cái, Hye Won khôi phục lại chút ý thức, cô thì thào nói: "Jaemin, em váng đầu quá, rất muốn ngủ!"

"Đừng ngủ! Hye Won, tuyệt đối không được ngủ! Baek Kyu lập tức sẽ đến ngay thôi!" Jaemin lo lắng nhìn về phía bờ, liền phát hiện một chiếc ca nô đang tiến về phía bọn họ. Hắn vui mừng kêu lên: "Hye Won, mau lên! Mau nhìn! Ca nô! Là Kim Baek Kyu, anh ta đến rồi! Anh ta đến rồi! Gắng chịu đựng! Anh ta đến rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store