ZingTruyen.Store

233 May Troi Lung Lo

"ê"

"làm sao đấy hải?"

"tao ghét mày"

"anh thích hải là được"

" im đi đồ gấu nga to béo"

"gấu nga to béo cỡ nào thì em vẫn thương, nhỉ ?"

ôi và tình mình sẽ đến đâu em ơi ? đến ngọt ngào xa xôi hay là những đớn đau cùng cực ?

ôi và tôi chả biết tương lai mai này ra sao, chỉ cần hiện tại, có em ở bên, có tôi ở đây và mình cùng nhau ngắm những chiếc mây trôi lửng lờ, một cách êm dịu mà tôi vẫn thường hay nói.

ôi nhưng đặng văn lâm tôi đã nói gì thế nhỉ? nói rằng tôi yêu em như những ngọt ngào đầu hạ, hay là thương em như đấy là những gì đã có của thuở ban đầu ?

ôi hình như tôi chỉ bảo rằng tôi cần em, còn lại có lẽ chính em hay chính bản thân tôi đều đã tự động ghi nhớ rồi.

là rằng tôi yêu em, bằng chính trái tim đang thoi thóp này



hey, đặng văn lâm có một người tình bé nhỏ đấy, em có biết không ?

ồ, em chưa biết. ý em là, có lẽ hai người sẽ hạnh phúc, nhỉ ?

có thể, nhưng tôi tưởng em sẽ phẫn nộ việc này chứ?

không, tôi là ai mà phải đi vào chuyện của người ta ?

và xem con người đã từng thề thốt bao điều ngọt ngào với tôi đang ôm ả mèo tinh xấu xí nào kia, từ khi nào chiếc giường trắng mà tôi và gã vẫn hằng ân ái mỗi đêm lại biến thành nơi gã trở thành kẻ tội đồ ?

như văn lâm đã nói, thì tình yêu của gã dành cho tôi vĩnh cửu như trái tim đang đập trong lồng ngực gã.

vậy thì, trái tim đó nên thuộc về tôi, một mình quế ngọc hải thôi nhỉ ?

giọt máu long lanh đỏ tươi men theo kẽ tay tôi rơi xuống chiếc giường, chiếc tim gã vẫn thường bảo sẽ dành riêng cho tôi run từng chút trên chất lỏng tanh nồng. ấy là chưa kể đôi mắt lém lỉnh của ả mèo tinh được gã đem đến làm ấm giường kia, một cảm giác hoảng sợ làm tôi hưng phấn.

âu thì tôi đã làm gì đâu? một cái giường trắng, hai cái xác loã thể vẫn còn nhuốm đầy mùi ái dục, và còn có một trái tim đang thoi thóp cùng cặp mắt hoảng loạn , sợ sệt. tôi chỉ lấy lại những gì mình có, con tim tràn đầy thương yêu của gã và sự trừng phạt thích đáng cho kẻ đã làm bẩn lên tình yêu cao sáng của tôi.

chỉ thế thôi cũng đủ biết ngọc hải yêu văn lâm thế nào, nhỉ ?

yêu đặng văn lâm như tảng mây trôi lửng lờ

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store