ZingTruyen.Store

21 No The Muon Xoay Nguoi

Chương156:Ta làm Quan Thế Âm

Nhưng là ──

Nàng không đơn giản là làm nhiệm vụ của một tên nô lệ. Cầm Thú Vương lại đem nàng thành tế phẩm hiến cho Pháp Vương ma quỷ! không phải gửi ở đây dưỡng thương, không phải đơn thuần mà chuyển giao một nô lệ, mà là coi như tế phẩm hiến cho Pháp Vương ma quỷ! Giống như có một cây đao trong tim đâm một vết thật sâu, so với khoảnh khắc nàng bị Cầm Thú Vương cường bạo thì khoảnh khắc lúc tỉnh lại suy đoán chính mình bị vứt bỏ còn muốn đau hơn.​

“Heo, ngoan ngoãn nghe lời, ta mới có thể thương sủng ngươi.” Nguyên lai, cái gọi là thời hạn thương sủng thật sự đã đến kỳ, kết cục cuối cùng của nàng chính là bị súc sinh cường bạo sau thì từng bộ phận cơ thể sẽ bị tách rời, trở thành đống tế phẩm trên mấy cái chén cúng kia.

Ở cực độ hoảng sợ kinh hãi cùng tuyệt vọng đau đớn, nàng thật lâu khó có thể hoàn hồn. Thời điểm bị Pháp Vương ma quỷ bỏ vào thau tắm xoa bóp tẩy sạch sẽ, rồi khi Pháp Vương ma quỷ xoay người rời đi, lúc này nàng mới bất giác bừng tỉnh.Nước tắm ấm áp từ bốn phương tám hướng bao vây cơ thể nàng, hơi nước hầm hập bốc lên trắng xóa trong bóng tối bị mấy vệt chiếu lên tạo thành một vầng sáng mông lung. Vách tường trong mật thất được trang trí bởi một vài bức họa với sắc thái kiều diễm phong phú cũng trở nên sống động như thật.

trên đó có vài vị tôn thần phật nhiều đầu nhiều tay có khuôn mặt hung tợn, ánh mắt dữ tợn bay lơ lửng. Bọn họ trên người treo đầu người cùng bộ phận chân tay, giơ lên cái đao có vệt máu cùng một cái chén làm từ bộ xương khô xám trắng dường như muốn cắt tiết nàng vậy, bọn họ cười khặc khặc quái dị không ngừng mà tới gần nàng, tựa hồ muốn đem nàng tách rời ra từng mảnh.

Bốn phía tràn ngập mùi máu tanh cùng quỷ lệ lạnh lẽo, càng ngày càng nồng, càng khiến người khác hít thở không thông.

“không, không cần lại đây” ánh mắt La Chu tan rã, ở thau tắm cuộn tròn thành một đoàn, thân thể tựa như mất đi ý thức chậm rãi chìm vào trong nước cho đến khi ngập đầu.

Tẩy sạch xong cho nữ nhân, Bạch Mã Đan Tăng đến phòng nghỉ ngơi thay đổi một bộ tăng phục sạch sẽliền quay lại mật thất chế dược. Thau tắm vẫn như cũ có bốn cái đầu lâu khói màu xám thè cái lưỡi thậtdài vào trong bồn nước tắm, nhưng nữ nhân cần tiếp nhận chữa bệnh nên ở thau tắm lại không thấy bóng dáng. Xuyên qua mặt nước tắm trong suốt ẩn ẩn có thể thấy được thân ảnh nữ nhân đó dưới nước. Trong lòng cả kinh, vội vàng ba bước thành hai bước chạy tới cạnh thau tắm, duỗi cánh tay đem nàng dưới nước vớt lên.

Hai tròng mắt nhắm chặt, cánh môi biến sắc, hơi thở như có như không, vài sợi tóc đen ướt dầm dề dán ở bên má trắng bệch như tuyết, đem khuôn mặt nhỏ không có sức sống như quỷ vậy. Tay phải nhanh chóng ở ngực nàng đập thật mạnh một phát, cánh môi nhợt nhạt của nàng đột nhiên mở ra, nôn ra ngụm nước lớn, đôi mắt vẫn nhắm nay cũng chậm rãi mở ra. Đôi mắt đen nhánh đó dường như bị hơi nước bao phủ, ướt át thâm thúy sâu kín. Tuy rằng thẳng tắp nhìn hắn, thân ảnh hắn lại không có chiếu vào sâu vào trong mà chỉ có sự hãi hung kinh sợ.

“không không cần lại đây.” Cánh môi trắng bệch đột nhiên run lên, thân thể mêm mạiôm ở trong ngực cũng giãy giụa muốn chìm vào trong nước trốn thoát.

Bạch Mã Đan Tăng kéo lấy tấm thảm nhung mỏng sạch sẽ ở trên giá, hắn cũng không màng nàng ra sức giãy giụa, đem nàng từ trong nước nhấc ra khỏi thau nước tắm rồi bao lấy chặt chẽ khóa ở trong ngực. hắn âm thầm kinh ngạc, thương thế trên người nữ nhân về cơ bản đã được dưỡng tốt lắm, như thế nào sẽ đột nhiên tâm trí bị hồn mê loạn?May mắn hắn chỉ rời đi một lát, bằng không tế phẩm vô cùng trân quý này liền chết chìm.

“Ta sợ ta sợ” mặc dù đã dùng thảm mỏng bọc lại nữ nhân này nhưng nàng vẫn còn không thành thậtmà giãy giụa vặn vẹo, trong miệng phát ra thanh âm mềm mại yếu ớt sợ hãi mang theo nức nở hoảng sợ. Đôi mắt đen tròn trở nên tan rã tràn ngập sợ hãi giống như vừa nhìn thấy quỷ quái khủng bố trênđời nhất. Nàng như vậy làm hắn không tự chủ được mà nhớ tới mấy đứa em trai hồi nhỏ của mình. Lúc còn rất nhỏ, bọn họ cũng từng mở to một đôi mắt kinh sợ, co rúm lại mà khóc ở trong lồng ngực hắn, tìm kiếm an ủi cùng che chở. Bất quá theo thời gian trôi đi, một tên hai tên đều lớn lên, tâm tư cũng thâm sâu hơn, càng ngày càng đáng ghét, làm hắn càng ngày càng yêu không nổi.

Lúc hắn cảm thấy cực độ nhàm chán không thú vị thì thần phật lại ban ân đưa đến cho hắn tế phẩm song tu hiếm thấy. Nàng từ xa xôi bên kia thế giới đến đây, trong cơ thể ẩn chứa linh khí thần núi viễn cổ. Khuôn mặt thanh tú đáng yêu, thân thể mềm mại tốt tươi hấp dẫn đôi mắt của mấy tên em trai hắn. Đối mặt với yêu thương đau sủng của mấy đứa em trai quyền thế phú quý ngập trời, trác tuyệt phi phàm như tiên của hắn mà nàng cư nhiên vẫn luôn bảo trì tâm trí bình tĩnh.

hắn là Cổ Cách Liên hoa Pháp Vương, được dân chúng cúng bái sùng kính, ở toàn bộ cao nguyên tuyết vực có được danh dự cao nhất. Nàng không kháng cự được hơi thở trời sinh hoặc nhân tâm trí của hắn, nhưng trải qua bị mê hoặc liền có thể cảnh giác, giống như con thú nhỏ dựng thẳng lông lên đề phòng hắn. Tuy rằng sự đề phòng này dưới cái ôm ôn nhu của hắn cùng vài câu truyện cười liền sẽ ầm ầm sụp đổ, chúng mỏng đến nỗi không chịu nổi một kích, nhưng cũng chính vì nguyên nhân đó mà ngược lại đột nhiên xuất hiện vẻ mặt đáng yêu cùng thú vị của nàng cũng rất khác những nữ nhân khác. Có lẽ, hắn có thể dưỡng vật nhỏ này tại bên ngườgiống như năm đó hắn dưỡng dục mấy đứa em trai vậy, chờ nàng trở nên không đáng yêu, chính mình cũng không cần nàng linh khí song tu thì liền vứt bỏ.

Hạ quyết tâm xong, hắn chăm chú nhìn nữ nhân ở trong ngực, ánh mắt cũng trở nên càng thêm ôn nhu từ ái, dường như đang nhìn hài tử mà mình yêu nhất.

“Heo nhỏ, không sợ, không sợ a.” Tay trái cách tấm thảm mỏng nhẹ nhàng vỗ, hắn ôn nhu nói vừa ôm nàng hướng mật thất nghỉ ngơi liền bên cạnh đi đến. Sau lưng, bốn cái đầu xám vẫn bay lơ lửng bốn góc, chúng không có con ngươi càng khiến cho cảm giác quỷ quyệt dị thường cùng u ám.

“không sợ không sợ.” La Chu dại ra mà nhìn hắn, cứng ngắc mà đứt quãng lặp lại.“Ừ, heo nhỏ không sợ.” hắn đem nàng đặt lên trên giường thấp êm dày cười nói, “Có Liên hoa Pháp Vương ở bên cạnh ngươi, bất luận cái gì yêu ma quỷ quái cũng không dám tổn thương ngươi.” Ngón tay đặt lên mái tóc ướt át xoa trái phải, chỉ thấy khói trắng bốc hơi trong chốc lát và tóc ướt liền hơn nửa đãkhô.

hắn vận mật công để hong khô tóc cho nàng, vật nhỏ vẫn còn đang cắn cánh môi lẳng lặng mà nhìn hắn, đôi mắt hoảng sợ dại ra dần dần bình tĩnh lại, vẻ mặt mê mang cùng khiếp nhược sợ hãi cũng được nàng dấu đi. Cuối cùng khôi phục lại là một khuôn mặt đạm mạc yên tĩnh. hắn cho rằng nàng sẽ tiếp tục trầm mặc, cánh môi có vài phần huyết sắc nửa khép nửa mở.

“Pháp Vương nói …nói đúng. Ta…ta nguyện ý trở về bên cạnh Vương, trở thành Quan Thế âm cảm…cảm hóa Vương.” La Chu vô cùng gian nan mà mở lời. Thần trí hoàn toàn tỉnh táo liền đối với hành vi chủ động tự sát lúc trước càng sợ không thôi. Mật thất ma quỷ quá quỷ dị khủng bố, gọi là giết người trong vô hình cũng không có nói quá, quả thực so với việc ở bên người Cầm Thú Vương còn tốt hơn, ít nhất vẫn bảo đảm sinh mệnh của mình a. Bên người Cầm Thú Vương tuy rằng sống nhưng trong lòng vẫn luôn run sợ, bất kỳ lúc nào cũng đối mặt với huyết tinh khủng bố, nhưng thần trí nàng từ đầu đến cuối đều là thanh tỉnh. Ở chỗ này, thần trí của nàng vừa lơ đãng liền sẽ bị mấy thứ vô hình khủng bố nào đó khống chế, bất tri bất giác mà tự giết chính mình khi nào không hay. Bốn cái đầu lâu màu xám vô luận có nhìn bao lâu đi chăng nữa cũng đều khiến nàng rung mình.

Bạch Mã Đan Tăng sửng sốt, hắn khuyên bảo lâu như vậy, vật nhỏ cũng không nói lại nửa câu, như thế nào suýt bị chết đuối một lần lại đột nhiên đáp ứng? hắn cho rằng nàng hẳn là cực kỳ sợ hãi ở bên người Tán Bố Trác Đốn. Vật nhỏ này thật là rất thú vị vô cùng đáng yêu a. hắn lại mỉm cười, ngón tay ở khuôn mặt trắng nõn nho nhỏ của nàng nhẹ nhàng mà xoa: “Heo nhỏ, ta thực vui mừng ngươi có thể vì muôn nghìn chúng sinh mà suy nghĩ. Bất quá trước khi trở thành Quan Thế âm đại ái từ bi, ngươi trước cần phải bảo dưỡng thân mình thật tốt mới được, bằng không sẽ lại bị Vương xé rách.”

Con ngươi đen nhánh đột nhiên co lại, vẻ đạm mạc trên mặt xẹt qua một vai tia hãi khủng. Hình ảnh bị cường bạo không hề báo động trước mà ùn ùn kéo đến, cái cảm giác đau đớn đến từng ngũ tạng, đâm thủng linh hồn khiến nàng vô lực mà giãy giụa, thê thảm đến bất lực tuyệt vọng phải khuất nhục lại mộtlần nữa hiện ra rõ ràng, cùng đó là nỗi đau đớn không thể miêu tả được máu me đầm đìa mỗi lần hắnxỏ xuyên qua thân thể. Thân thể, không thể tự ức mà ở nhung thảm trung run nhè nhẹ lên.“Heo nhỏ, chớ sợ chớ sợ.” Lòng bàn tay ở cánh môi run run của nàng vuốt ve, âm thanh nhu hòa ôn thuần tràn ngập trìu mến, hắn cúi xuống thân thể, hơi thở thuần khiết như hương hoa sen nhẹ nhàng thổi quét khuôn mặt nàng, “Vương đã đem ngươi làm tế phẩm hiến cho ta, không bảo dưỡng thân thể của ngươi thật tốt, hắn sẽ không tiếp tục mạnh mẽ cùng ngươi giao hoan đâu.” không an ủi còn đỡ, hắnvừa mở miệng an ủi lại càng làm thân thể được bọc trong tấm thảm run lên càng mãnh liệt.

“Tế phẩm” đáng chết! Nàng thiếu chút nữa đã quên sự thật này, hiện tại liền tính nàng muốn hy sinh làm Quan Thế âm cảm hóa Cầm Thú Vương hay bị hắn chà đạp cường bạo cũng không có cơ hội đó nữa rồi. Còn nhớ quang cảnh ở quảng trường pháp hội lần đó, ở trên những cái chén dát vàng là con mắt là một cái đầu, có máu chảy đầm đìa tay chân cắt cụt, có ruột gan tanh hôi, có bộ phận sinh dục vẫn còn lây dính chất dịch t*ng trùng màu trắng, còn có Cầm Thú Vương. không hổ là Cầm Thú Vương, nàng thế nhưng là đã hầu hạ hắn được hai tháng, mặc hắn khi dễ hai tháng trời đó, hắn từng luôn miệng nói qua hắn thích nàng đến mức nào. Vậy mà khi không còn thích thì cũng biến nàng thành tế phẩm dâng hiến cho kẻ khác.

Máu trong người cơ hồ ngưng kết thành băng, cả người cứng đờ thành đá. La Chu gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt thánh khiết từ ái ôn nhu thanh nhã gần trong gang tấc, trong cổ họng phát ra vài tiếng lẩm bẩm mơ hồ.

“Heo nhỏ, ngươi nói cái gì vậy?” Đầu ngón tay mượt mà tuyệt đẹp nhẹ điểm cánh môi, mắt phượng đỏ tím lưu chuyển, nhộn nhạo tạo ra một đợt ôn nhu hút hồn.

Nàng cắn cắn cánh môi run rẩy của mình, hung hăng mà trừng mắt nhìn hắn, lặng im mấy giây, đột nhiên điên cuồng hét ra tiếng:

“Ta không muốn làm tế phẩm! không cần bị con trâu cường bạo! không cần bị chặt thành các mảnh làm vật tế!”

Chương157:Pháp Vương ma quỷ chòng ghẹo(1)

Trong mật thất nhất thời vắng lặng không tiếng động, chỉ có dư âm rít gào sắc nhọn lượn lờ quanh quẩn.

La Chu gào xong thì một chút sức lực trên người thật vất vả mới tích góp ra tựa hồ cũng theo này tiếng rít gào đó bay hết ra ngoài. Nàng thở gấp, thân thể cứng đờ xụi lơ trên giường, mãnh liệt lại yếu ớt, con ngươi đen to tròn sợ hãi lại tuyệt vọng chậm rãi lại trào ra một giọt nước trong suốt, một giọt lại mộtgiọt theo khóe mắt chảy xuống.

Bạch Mã Đan Tăng nhìn vật nhỏ yên lặng rơi lệ, không khỏi không nhịn được mà bật cười. Nguyên lai nàng đem tế phẩm song tu của Pháp Vương cùng tế phẩm cung phụng cấp thần phật trong pháp hội nhập làm một, sợ hãi cùng tuyệt vọng làm thần lực của nàng trở nên vô cùng yếu nhược, khó trách sẽđột nhiên bị mê hoặc tâm trí.“Heo nhỏ ngốc, ngươi là tế phẩm song tu của Liên hoa Pháp Vương, như thế nào khả năng sẽ bị trâu cày cường bạo, bị tách rời thành từng mảnh làm vật tế cơ chứ?” Đầu ngón tay mềm nhẹ mà gạt đi nước mắt ở khóe mắt của nàng, thật sâu nhìn vào đôi mắt tràn ngập kinh ngạc của nàng, “Có thể trở thành liên nữ song tu của Liên hoa Pháp Vương là ước mơ tha thiết cùng vô cùng vinh quang của mỗi nữ nhân Bác Ba, thân phận tôn quý rất nhiều so với địa vị nô lệ của Vương a.”

Biểu tình ngây ngốc dại ra thật là đáng yêu đến tột đỉnh, lông mi dài còn vương một giọt nước mắt trong suốt, ở trên vách tường đèn dầu chiếu rọi xuống lập loè. Nhiều năm qua, mỗi một nữ nhân hắngặp qua không phải khuôn mặt đầy tôn sùng thành kính thì cũng phủ phục cúng bái cầu xin hắn rũ lòng thương cùng chúc phúc. Chỉ có vật nhỏ này, nàng không phải tín đồ của hắn, cũng không bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài của hắn, nàng không có kính sợ nào với hắn, không có tôn sùng, cũng không có cúng bái, lại làm dấy lên nồng đậm hứng thú của hắn.

Sa bà ba ngàn giới, dáng vẻ bất đồng, thần phật cũng có ái dục si giận, bằng không lấy đâu ra khiển trách, lấy đâu ra độ hóa? hắn, bất quá tu Phật như muối bỏ biển, hơn nữa trước mắt cũng không tính toán đạt được đến pháp niết bàn tâm sinh ra tam giới.

Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt phượng đỏ tím từ ái ôn nhu kia, đại não La Chu mờ mịt trống rỗng, không biết nên thấy may mắn hay là nên thống hận đây.

Ở hiện đại, theo hiểu biết của nàng về tôn giáo của vùng cao nguyên nóc nhà của thế giới, địa vị của liên nữ song tu được cho là vô cùng vinh quang cao quý, kỳ thật chính là cùng một loại vật ngoạn linh tinh như “Minh phi” hay “*Độ mẫu”. Lúc không còn tác dụng, liền thi thể cũng đều tìm không thấy.

*Độ mẫu hay còn gọi là Đa-la Bồ TátTừ nô lệ của Cầm Thú Vương trở thành đồ vật cho Pháp Vương ma quỷ chơi, tuy rằng một hồi cũng không chết được, nhưng là nàng đột nhiên cảm thấy thân thể hay trinh tiết của mình không đáng giá tiền, thực không đáng giá một đồng. Đúng vậy, nàng muốn sống cho dù bị Cầm Thú Vương cường bạo, không có tôn nghiêm mà bị biến thành đồ vật thưởng ngoạn đưa tới đưa đi, nàng vẫn là luyến tiếc chết. Nước mắt ngăn không được mà từ khóe mắt lăn xuống, thân thể không hề có nửa điểm phản kháng đùa nghịch từ Pháp Vương ma quỷ.

“Heo nhỏ, ngươi ngoan ngoãn làm liên nữ, ta sẽ “chăm sóc” thân thể của ngươi thật tốt, làm ngươi có thể thừa nhận dục vọng của Vương.” Bạch Mã Đan Tăng thoát đi tấm thảm mỏng trên người nàng, hắncũng cởi tăng phục lộ ra thân hình trần trụi. Thân thể với tỉ lệ hoàn mỹ rắn chắc cao dài, từng đường cong khối cơ rõ ràng cứng rắn cũng không chút khoa trương, có vẻ nhu hòa mà đầy nam tính. Da thịt bóng loáng như sứ không có một tì vết, tản ra hào quang oánh oánh, có cảm giác loá mắt thánh khiết hoa mỹ.hắn nằm lên giường, đem thân thể mềm mại của La Chu ôm vào lòng, hai chân cùng hai chân của nàng ái muội giao triền, khiến hai ngọn núi đôi cao ngất no đủ của nàng dán lên bộ ngực của hắn. “Heo nhỏ, ôm thân thể của nàng so với ôm hồn phách càng thêm thoải mái.” Bạch Mã Đan Tăng thấp giọng nóimớ, thoải mái thích ý chính là thân thể, linh hồn thì vẫn sẽ như cũ trong suốt vô hình. hắn nhẹ nhàng mổ mổ hôn khóe mắt nàng, ôn nhu mà đem từng giọt nước mắt hôn sạch. Những giọt nước mắt ấm nóng ẩn chứa sợ hãi cùng chua xót nhưng cũng ẩn chứa một cỗ linh khí thuần khiết.

“Ta…ta không cần trở lại bên người Vương”

Nàng ở trong lồng ngực hắn run rẩy, thân thể kháng cự dưới mùi hương thanh thoát như hoa sen cùng cái ôm ấm áp dần dần tiêu tán. Trong lòng biết rõ ràng nó không bình thường chút nào, lại vẫn khôngthể khống chế mà trở nên thần phục nhu thuận.

“Heo nhỏ, ngươi mới nói phải làm Quan Thế âm cảm hóa Vương, như thế nào đảo mắt lại thay đổi chủ ý? Tùy ý cuồng ngôn là tội, sau khi chết sẽ chịu hình rút lưỡi a.” Cái lưỡi ấm áp mềm dẻo thong thả liếm láp cặp mắt to ngập nước, âm thanh nhu hòa thuần hậu đầy dung túng mà chế nhạo, “Vương đem ngươi hiến cho ta có một điều kiện trao đổi chính là biến thân thể của ngươi có thể thừa nhận dục vọng của hắn, hắn nhưng luyến tiếc đem ngươi hoàn toàn tặng cho ta.”

Thanh âm càng ngày càng trầm thấp mị hoặc, phảng phất như âm thanh từ trên thiên đường, lại như âm thanh phát ra từ địa ngục u ám, “Liên nữ song tu bổn không thể cùng nhiều người giao hợp để tránh linh khí thuần khiết bị rối loạn. Nhưng nếu là mấy cái nam nhân có huyết mạch tương đồng thìkhông cần băn khoăn về vấn đề đó nữa. Heo nhỏ, Vương là ta một tay nuôi lớn, ta tự nhiên muốn thỏa mãn nguyện vọng của hắn, chỉ có thể vi phạm ý nguyện của nàng thôi.”

Luyến tiếc đem nàng hoàn toàn đưa cho Pháp Vương ma quỷ? Đây là nói Cầm Thú Vương còn lưu luyến thân thể của nàng? Huyết mạch tương đồng? một tay nuôi lớn? Nàng giống như nghe được cái bí mật gì rất lớn thì phải. La Chu giãy giụa đem những lời Pháp Vương ma quỷ nói ra phân tích suy nghĩ, nhưng càng ngẫm nghĩ thì hương hoa sen thơm ấm áp nhè nhẹ ở cánh môi hắn phả ra lại biến chúng trở thành mơ hồ.Ngón tay thon dài khi nhẹ khi nặng vuốt ve cái cổ mềm mại của nàng, cánh môi nhẹ nhàng đụng chạm ma xát cánh môi vẫn mím chặt của nàng, hắn triền miên mà hôn khóe miệng rồi chuyển dần đến trên lỗ tai, hôn vành tai như chuồn chuồn lướt nước. Hơi thở ấm nóng nhè nhẹ không ngừng mà phả thẳng vào màng nhĩ, trong xương như sinh ra một cảm giác tê dại bủn rủn. hắn khẽ hôn từ lỗ tai bên này lướt qua cái cằm mượt mà nhỏ nhắn hôn đến lỗ tai bên kia, lại dọc theo một bên cổ hôn đến một sườn cổ khác, nụ hôn tinh mịn rơi xuống như mưa phùn, ôn nhu tựa gió xuân.

Đột nhiên, khẽ hôn liền biến thành những lần cắn mềm nhẹ mà nhỏ vụn, liên tiếp mà cắn cổ nàng cùng xương quai xanh, cảm giác tê dại bủn rủn trong nháy mắt dâng lên mãnh liệt. Nàng thân bất do kỷ mà nâng cằm, cánh môi khẽ ngâm ra tiếng. hắn dần dần cắn leo lên đến cằm cùng gương mặt nàng, lưu lại một đường dấu răng vệt đỏ giống như rặng san hô nhỏ.

“Môi heo nhỏ cuối cùng cũng khát vọng ta hôn môi liếm mút.”

Bạch Mã Đan Tăng thấp giọng cười nói, ngậm lấy nửa môi dưới khẽ mở của nàng, dùng sức cắn mộtcái. Ngay lúc nàng hô đau liền lập tức dùng môi đem môi nàng che lại hoàn toàn phong bế. Cái lưỡi mềm dẻo dễ như trở bàn tay mà thăm tiến vào bên trong miệng nàng, mang theo hương vị ngọt trà xanh lập tức tràn đầy đầu lưỡi. Nó ở khoang miệng non mềm di chuyển càng linh hoạt, lúc nhẹ lúc mạnh hết bên trái lại qua bên phải liếm láp, đầu lưỡi quét qua từng cái răng trắng noãn của nàng, ngay cả khe hở với lợi cũng không bỏ qua, không ngừng mà kích thích điểm mẫn cảm trong miệng nàng.

“ưm ừm ưm”âm thanh kiều mị rên rỉ đứt quãng không ngừng tràn ra, thân thể càng ngày càng mềm mại, lạnh lẽo trong cơ thể bị ấm nóng thay thế. Nửa tỉnh nửa say, nàng rõ ràng người hôn môi mình chính là tên Pháp Vương ma quỷ khoác áo phật, nhưng nàng chính là không có biện pháp ngăn chặn tham luyến của thân thể cùng linh hồn mình, chỉ nghĩ muốn được rong ruổi chơi đùa ở trong biển hương sen ấm áp này, thậm chí khát vọng có thể được đến càng nhiều ôn nhu cùng yêu thương âu yếm.

thật lâu không bị đụng chạm cái lưỡi khó lòng chủ động truy đuổi ở trong miệng dao động, cánh tay lặng yên vòng lên cổ Pháp Vương ma quỷ, thân thể hướng trong lồng ngực hắn càng dán chặt hơn, nàng vô ý thức mà vặn vẹo cơ thể khiến bộ ngực đẫy đà vừa trướng vừa ngứa bắt đầu cọ xát nhằm giảm bớt khoa khát tình dục.

Bạch Mã Đan Tăng vui vẻ đáp lại cái lưỡi truy đuổi của nàng, cả hai chặt chẽ dán lấy nhau, giống như uyên ương cọ xát không thôi. Lẫn nhau liếm hôn liếm mút, phát ra tấm tắc tiếng nước, khóe miệng thỉnh thoảng chảy ra vài giọt trong suốt.

hắn tinh tế liếm láp cái lưỡi trơn mềm, từ đầu đến tận cuống lưỡi, từ trái qua phải, từ mặt trên đến mặt dưới, không buông tha mỗi một tấc lưỡi. Bàn tay to từ cái lưng trần trụi của nàng linh hoạt chuyển đến trên bờ mông đĩnh kiều mà cực kỳ tròn trịa, ngược lại với cách thức hắn ôn nhu hôn môi, bàn tay ra sức thô bạo vuốt ve, xoa bóp lưu lại vết hồng như những bông hoa hồng.

Đau đớn trên mông kích thích càng làm xương cốt trở nên tê dại hơn, làm La Chu càng thêm ý loạn tình mê mà dùng sức ma xát hắn. Hai tròng mắt sáng ngời mê ly, hai má nổi lên đam mê tình dục. Nàng gần như điên cuồng mà đón ý hùa theo nụ hôn lửa nóng, dưới bụng có chút căng chặt khiến nàng càng nỗ lực mà hướng nam nhân cọ xát.

Nàng trầm luân trong ôn nhu sủng nịnh của hắn, còn trong đôi mắt phượng đỏ tím thì lại hoàn toàn thanh minh như gương, trong đó còn trồi lên một tia vừa lòng. Bàn tay nhẵn nhụi có lực của hắn du tẩu đến bên trong đùi mềm mại, từ thô bạo niết xoa biến thành ôn nhu vỗ về, từ ngoài vào trong, lại từ trong ra ngoài, tha hồ vuốt ve, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay kẹp lên chỗ mẫn cảm nhẹ nhàng mà tinh tế xoa nắn tạo ra cảm giác ngứa ngáy đôi chút như có dòng điện chạy qua.

Chương158:Pháp Vương ma quỷ chòng ghẹo (2 caoH)

Bạch Mã Đan Tăng sử dụng phương pháp song tu Mật Tông, đối thân thể nữ nhân rõ như lòng bàn tay. hắn biết như thế nào nhanh chóng hoàn toàn trêu chọc tình dục của nữ nhân, như thế nào để đưa nữ nhân kéo lên đến đỉnh cực lạc tình dục, như thế nào làm nữ nhân trong tình dục bị tra tấn trằn trọc thống khổ, hắn múa bút thành văn.

Nhưng La Chu liền không được, về chuyện nam nữ nàng tuy xem qua không ít, kinh nghiệm thực tiễn lại thiếu trầm trọng, duy nhất một lần làm chuyện nam nữ cùng Cầm Thú Vương giao hợp, kinh nghiệm đó để lại chỉ có những ám ảnh khủng bố, thân thể đến nay vẫn như cũ là ngây ngô và khiếm khuyết khai phá dạy dỗ.

Trong thế giới hồn mắt lần đó thân mật tiếp xúc với nhau, Bạch Mã Đan Tăng càng có thiên hướng kiểm nghiệm cùng thẩm tra với một món đồ vật phẩm. Lúc này đây, lại là thật sự mà đối với thân thể nữ nhân âu yếm cùng khiêu khích. Dưới sự thành thạo phong phú khiêu khích của hắn, thân thể La Chu cùng ý chí hoàn toàn tan tác, đầu óc chỉ nghĩ được đến càng nhiều khuây khoả để lấp đầy cơ thể đangdần dần sinh ra khô nóng hư không.

Trái tim ngưa ngứa, ấm áp nóng bỏng, rồi lại trống rỗng, thật muốn bị người khác hung hăng đụng vào xoa niết, càng muốn có cái gì đó thật dài tiến sâu vào trong thân thểh ư không của mình dùng sức quấy loạn, ngăn chặn tê dại toan ngứa đó.“Ưm ah ưm” La Chu càng thêm kịch liệt mà quấn lấy cái lưỡi trong miệng, thân thể ở trong lòng nam nhân dùng sức mà vặn vẹo, đùi giống như rắn dán chặt quấn lấy chân nam nhân, di chuyển chỗ cao chỗ thấp, muốn tìm kiếm thứ gì đó có thể cọ xát giảm bớt cảm giác hư không ngứa ngáy càng ngày càng mãnh liệt.

Nhận thấy được nàng bị tình dục khống chế, mắt phượng đỏ tím ôn nhu cùng từ ái càng như muốn tràn ra tới. Liên nữ song tu càng động tình, linh khí liền càng nồng đậm, mang đến công hiệu cũng càng cường đại.

hắn theo thân thể nàng cọ xát vặn vẹo, một cánh tay từ cổ nàng lướt qua, cẩn thận mà vuốt ve bờ vai gợi cảm, nhẹ nhàng niết một bên ngực kiều nộn no đủ. một tay vuốt ve từ cẳng chân dài hướng lên trênxoa bóp một bên ngực còn lại, chỉ là tuyệt đối không chạm vào đỉnh viên hạt châu đã trướng đại đến đỏ bừng của nàng. Cái lưỡi mềm dẻo cuốn lấy cái lưỡi của nàng kịch liệt mà tàn nhẫn mút, đem tất cả những chỗ mẫn cảm trong miệng nàng một lần lại một lần hỏi thăm.

Thân thể mềm mại của nàng nhiễm một tầng sắc hồng tình dục mỹ lệ, giọt mồ hôi trong suốt làm ướt tóc mai, thân thể hoa mỹ nỗ lực mà ma xát, có vẻ hết sức dụ hoặc kiều diễm. Bốn hình đầu lâu khói vẫn luôn bay lơ lửng trên bốn góc giường trống không sâu kín mà nhìn chăm chú vào khung cảnh này, khuôn mặt hài đồng đáng yêu chậm rãi đã thay đổi.

Bạch Mã Đan Tăng nuốt mật ngọt trong miêng vật nhỏ, lại tiếp tục càn quét một vòng trong khoang miệng trơn mềm xong lúc này mới chậm rãi rút ra lưỡi. trên cái trán trơn bóng của vật nhỏ xuất hiệnmột cái bớt màu đỏ tương đối lớn, đôi mắt đen nhánh nửa mở nửa khép, quanh quẩn mờ mịt bao phủ bởi sương mù tình dục kiều diễm, hai má non mềm còn lưu vài giọt nước mắt cùng dấu răng nhợt nhạt. Hé mở cánh môi thoáng sưng to, đỏ tươi ướt át, trong suốt như nhiễm một tầng chu sa. Hơi thở ấm nóng nhè nhẹ, từng tiếng mị hoặc mềm mại từ môi răng gián đoạn mà thoát ra.

Nữ nhân rơi vào tình dục là mỹ lệ nhất, vô cùng động lòng người nhất, liền như vậy một khuôn mặt thanh tú đáng yêu dưới tác động của dục vọng liền tiêm nhiễm toát ra hoa lệ phong tình bắt giữ hồn phách. Càng miễn bàn đến Tán Bố Trác Đốn cùng Thích Già Thát Tu vốn là yêu thích nàng, cho dù là tâm hay chỉ có bề ngoài thanh tú thì ở trong mắt bọn họ cũng là mỹ lệ vô song. Nếu bọn họ nhìn đến nàng bây giờ, phỏng chừng càng muốn bị đoạt tâm tiêu hồn. Khóe miệng cong lên tạo thành một độ cung đầy ưu nhã, đầu lưỡi liếm cánh môi đỏ tươi, ngẫu nhiên xoát lộng phía bên trong.

“Muốn… ư ưm ta muốn” âm thanh mĩ miều mềm mại khát cầu, cái lưỡi khó nhịn mà từ trong miệng ló ra, gắt gao truy đuổi cái lưỡi của hắn.“Thân thể rất khó chịu sao?” Bạch Mã Đan Tăng dựa gần cánh môi ôn nhu hỏi, đầu lưỡi vẫn đang đặt môi dưới của nàng, mặc kệ cái lưỡi tham lam kia liếm hút.

“Khó chịu ….. rất khó chịu” trong mắt nổi lên nước mắt trong suốt, nàng đong đưa thân thể, ý đồ đem mọi sự ngứa ngáy cùng đau đớn đặt vào trong tay hắn. thật muốn bộ ngực giống nhau bị bàn tay to xoa bóp xiết nắn.

“Heo nhỏ, chỗ nào khó chịu?” Bạch Mã Đan Tăng đem hơi ấm nóng phun tiến nàng trong miệng, lòng bàn tay ở bộ ngực no đủ xoay quanh, như có như không mà khẽ chạm đến đỉnh hạt châu.

Thân thể La Chu bị khiêu khích đến một trận run rẩy, bản năng ngượng ngùng sớm bay đến trên chín tầng mây, thanh âm kiều mềm hàm chứa vài phần ủy khuất nức nở: “Tâm cảm thấy rất trướng rất ngứa rất khó chịu”

Bạch Mã Đan Tăng hiểu ý mỉm cười, cánh môi mỏng mềm mại ngậm lấy cái cằm thon của nàng, hàm răng đột nhiên dùng sức cắn một cái. Ngón tay túm lấy hai hạt châu dùng sức nhéo, đùi phải đồng thời tiến giữa hai chân nàng, đầu gối ấn mạnh vào cửa động bên dưới của nàng.Này vừa cắn, vừa nhéo, vừa ấn mạnh đều phát sinh ở cùng một thời khắc, La Chu đau đến kêu “A” ra tiếng, thân thể bỗng dưng căng thẳng run rẩy, mọi hư không ngứa ngáy lập tức bị thay thế, hoa kính co rút liên tục, miệng hoa kịch liệt khép mở, trào ra lượng lớn mật dịch ngọt ngào, trong nháy mắt xối ra thẳng khỏi cửa miệng hoa huy*t và làm bóng loáng đầu gối của hắn. Khó có thể miêu tả khuây khoả cùng với đau đớn ở trong cơ thể lan tràn nhanh chóng đem nàng cắn nuốt, khiến cho nàng không tự giác mà phát ra tiếng ngâm nga so một tiếng lại một tiếng càng mị hoặc hơn.

Thưởng thức vật nhỏ dưới cơn đói khát hồi lâu rồi đột nhiên lên đến cao trào phong tình đầy mê người, lắng nghe nàng mềm mại yêu kiều rên rỉ, tâm tình Bạch Mã Đan Tăng cực kỳ sung sướng. hắn dù bận vẫn ung dung mà niết chơi hai viên trân châu kiều nộn đã cứng kia, đầu gối không nhanh không chậm mà ở hoa huy*t di chuyển, đối với cánh hoa sung huyết sưng to đầy mẫn cảm sử dụng kỹ xảo ma xát cọ ấn, thỉnh thoảng lại đỉnh ở trên miệng hoa đang run rẩy lướt qua khi nhẹ khi mạnh làm mật dịch càng chảy càng nhiều, cũng làm vật nhỏ trong lòng tiếp tục cao trào trong đám mây bồi hồi mãi khôngngừng. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ hoa cốc từ cánh hoa đến trong nhụy tất cả đều dính đầy hương thơm trong suốt dinh dính của mật dịch.

Tán Bố Trác Đốn cũng không tôn trọng phương pháp song tu Mật Tông, vì điều tiết mạch luân trong cơ thể mới cùng nữ nhân giao hợp, mỗi hai tháng một lần, thoe đúng quy luật. hắn vừa không hiểu biết thân thể nữ nhân, cũng không hiểu và càng khinh thường kỹ xảo tán tỉnh, chỉ biết bạo ngược mà mạnh mẽ đưa đẩy, phàm là nữ nhân bị hắn sử dụng qua đều chỉ có thể chết thảm, vật nhỏ ở trong tay hắnhẳn là ăn đủ đau khổ a. Cũng trách hắn không có đem Tán Bố Trác Đốn dạy dỗ tốt, hiện tại khiến cho vật nhỏ vui sướng nhiều chút cũng khó mà đền bù những gì nàng trước kia chịu khổ cùng thống khổ trốn không thoát khỏi sau này.

hắn tiến đến bên tai nàng, nhẹ nhàng cắn lên vành tai giòn mềm, đầu lưỡi thấm ướt dọc theo vành tai khiêu khích mà liếm láp, linh hoạt mà chui vào bên trong lỗ tai, nó ở bên trong xoay tròn co duỗi.

“A… ưm Pháp…. Pháp Vương muốn….. ta muốn”Dòng điện ở trong thân thể nhảy loạn, lỗ tai lại ngứa, vừa ngứa vừa nhột. Thân thể rõ ràng đã đạt đến cao trào, chỗ sâu trong bụng nhỏ lại vẫn là không được lấp đầy, hư không mà huyên náo kêu gào. La Chu thống khổ mà nôn nóng thất thần nói mớ, đôi tay khó nhịn ở trên cổ trên lưng hắn qua lại vỗ mạnh.

“Heo nhỏ, ta sẽ dưỡng ngươi thật tốt.”

hắn ở bên tai nàng thân mật mà nói nhỏ, hướng lên nửa trên thân thể của nàng, há mồm ngậm lấy mộtviên châu trơn mượt như tơ, đầu lưỡi vòng quanh đỉnh hạt châu liếm láp rồi lại hung hăng mút vào. Bàn tay to thăm tiến giữa hai chân nàng, âu yếm cánh hoa đã sưng to, đem hoa đế bành trướng thành ngón út trẻ mới sinh và tùy ý đâm thọc, đầu gối tiếp tục ở cửa hoa huy*t ma xát.

“Aa…ưm thật thoải mái”

Hư không sâu bên trong tựa hồ rất nhỏ chậm lại, cửa hoa huy*t khép mở liên tiếp không ngừng phun ra mật dịch thấm ướt ấm nóng, tê dại một trận tiếp nối một trận. Tuy rằng hoa kính co rút dần dần suy yếu đi nhưng khoái cảm bị điện giật vẫn như dư ba liên miên. La Chu dùng sức bám lấy cái cổ của hắn, mười ngón tay không chịu khống chế mà cào lên da thịt bóng loáng, lưu lại vài vết đỏ trên lưng hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store