ZingTruyen.Store

18 Khach San Quai Vat Vi Khach Co Mong Vuot

- Nessa –

Đầu đau kinh khủng. Dạ dày nhào lộn chỉ bằng hành động mở mắt đơn giản. Và ở nơi nào đó xa xôi có tiếng đập mạnh.

"Dừng lại đi." Tôi lầm bầm. "Ồn quá."

"Ôi mẹ kiếp hai đứa bây." Có giọng nói càu nhàu phía bên kia. Cánh cửa bật mở. Tôi chớp mắt nhiều lần quan sát River đang nhìn chằm chằm cửa phòng. "Này, cô không khoá cửa hả?" Ánh mắt cô ấy hướng về phía tôi, và tôi chắc hẳn trông đang rất hoảng hốt vì cô ấy rên rỉ thành tiếng và nhéo sống mũi mình.

"Trông cô còn tệ hơn cả Bee."

"Cô ấy thế nào rồi?"

"Cô ấy dậy rồi, ít ra hơn cô bây giờ ."

"Đau quá," tôi bĩu môi.

"Ừ, em bé to lớn và kém sức chịu đựng. Tôi chắc chắn rằng mọi thứ đều đau đớn. Nhưng Mizz sẽ không quan tâm nếu cô đã uống một thùng ngũ cốc nguyên chất. Còn một tiếng nữa ca đêm sẽ kết thúc và chúng ta phải sẵn sàng."

"Không muốn," tôi rên rỉ.

Cô ấy bước đến bên giường và nhìn chằm chằm vào tôi bằng đôi mắt có viền đen. Lớp trang điểm của cô ấy trông hoàn hảo đến khó chịu. "Cá là cô muốn có khoản tiền lương đó phải không?"

Tôi nhớ lại bản báo cáo tiền tip trên bàn với toàn những con số 0. Và rồi tôi nghĩ về công việc lao động nặng nhọc mà tôi có thể phải làm ở Granby. Tôi cố lăn ra khỏi giường và đứng...có phần thẳng. River ném chai nước trên bàn vào mặt tôi, và tôi uống cạn nó trong khi làm đổ một phần tư chai nước lên áo phông. Tiếp theo, cô ấy ném đồng phục của tôi vào người tôi và dắt tôi đi dọc hành lang vào phòng tắm.

Bên trong, tôi có thể nghe thấy tiếng nước chảy và giọng nói của Bee. "Bee?" Tôi gọi lớn.

"Cậu còn sống chứ?" Cô ấy đã trả lời.

"Gần như vậy."

"Mình cũng vậy, má hóp." Giọng hơi khàn.

"Xin lỗi nhé. Có lẽ nguyên một chai là quá mức cần thiết."

"Thật sao?" River mỉa mai. Cô ấy chỉ vào một dãy buồng tắm dọc theo bức tường. "Vào trong và tắm rửa sạch sẽ đi, Tessa."

"Nessa."

"Sao cũng được. Nhanh vào đó đi. Chúng ta vẫn phải ăn."

Bụng tôi quặn lại. Tôi vừa thèm ăn vừa phát điên với ý nghĩ cho bất cứ thứ gì vào miệng, nhưng sẽ là một ngày dài không có calo. Phòng tắm rất lớn, có khoảng mười buồng vệ sinh và cùng số lượng vòi sen. Trần nhà phải cao ba mét sáu và toàn bộ căn phòng được lát gạch đen trắng. Một tấm gương lớn hơi mờ do vòi hoa sen của Bee. Chân cô nhúng vào nước xà phòng phía dưới tấm rèm đen.

Tôi có muốn nôn mửa không?Có. Tôi có muốn được trả tiền không? Có gấp đôi. Thế là tôi lôi cái cơ thể áng thương vào phòng tắm và kéo rèm lại. Bên trong có những cái hộp gắn trên tường có nút ấn cảm biến giúp tôi lấy một lượng dầu gội vào lòng bàn tay. Tôi vuốt tóc và cơ thể, vừa xả sạch dầu xả ở đuôi tóc thì River đấm mạnh vào rèm. Tôi hét lên. "Cô làm tôi sợ chết khiếp."

"Thật tốt khi thấy cô có phản ứng."

Thật ngạc nhiên. Khi với lấy khăn tắm lau khô người, tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Có lẽ tôi chỉ cần tắm? Tôi không có nhiều kinh nghiệm với tình trạng nôn nao. Lần gần đây nhất là một cuộc họp của nhân viên nhà hàng khi tôi còn là nhân viên phục vụ và ông chủ đã cho chúng tôi rượu thay vì tiền thưởng. Tôi khá chắc chắn rằng mình mất ký ức trọn hai ngày trong vụ đó.

Nhưng Bee vẫn đang đau, nửa người khom xuống, sắc mặt nhợt nhạt và mái tóc rối bù bọc trong lớp khăn. Cô nói ngay cả việc đưa tay lên đầu để sửa tóc cho đúng cách cũng khiến cô ấy buồn nôn.

River trợn ngược mắt trước cả hai chúng tôi, nhưng khi tôi và Bee đi sau cô ấy, trang phục chỉnh tề, tôi cảm thấy ổn hơn một chút nữa. Bee bám vào cánh tay tôi, rên rỉ nhẹ. "Cà phê. Cần. Cà. Phê."

"Chúng ta đang trên đường đi lấy thuốc nghiện của cô đây. Bình tĩnh đi." River gầm gừ.

Chúng tôi vào tiền sảnh, không như hôm qua, khu vực này khá im ắng. Chỉ có cặp sinh đôi đứng sau quầy tiếp tân. Họ quan sát chúng tôi đi ngang qua tiền sảnh. Bee vẫy tay. Và cùng lúc, cả hai bọn họ cùng vẫy tay lại.

River dẫn chúng tôi đến căn bếp phía sau nơi có nhiều chảo thức ăn chờ đợi chúng tôi với bốc lên tận trần nhà. Tôi lấy cho mình ít trứng tráng – cả đời tôi trước đây chỉ biết đến thực phẩm thay thế - cùng với một ít thịt xông khói và bánh mì tan chảy trong miệng tôi. Không phải tôi nghi ngờ gì, nhưng rõ ràng Mizz rất có tiền. Đây không phải là loại thực phẩm mà những công dân bình thường có thể mua được – ít nhất là từ thời điểm tôi được sinh ra – và khá ngạc nhiên khi cô ấy sẵn sàng lãng phí chúng cho đám nhân viên chúng tôi.

Khi tôi pha cho mình một ly cà phê và tìm thấy một bình kem trong tủ lạnh, tôi đã vui mừng hét toáng lên.

"Cô ấy tìm thấy kem rồi." River lẩm bẩm.

Tôi đổ một lượng lớn vào trong ly cà phê và rên rỉ thành tiếng khi nhấp một ngụm. "Thật tuyệt vời. Cái này còn tốt hơn cả tiền tip."

"Vậy tôi có thể nhận tiền tip của cô được không?" River châm biếm.

Tôi phớt lờ cô ấy. Không gì có thể phá huỷ khoảnh khắc tuyệt vời này của tôi với cà phê được. "Có một lần," tôi nói khi liếm môi, "sếp tôi cho tôi nếm thử kem có vị, tôi nghĩ ông ấy nói là vị quả phỉ ? Tóm lại, tôi vẫn nghĩ đó là một trong những thứ ngon nhất tôi từng có trong đời."

"Mizz thường chỉ mua những thứ bình thường thôi." Bee chỉ ra.

"Và mình không có gì để phàn nàn cả." Tôi nhâm nhi ly cà phê với vị kem ngọt béo tan ở đầu lưỡi. "Đây là thiên đường."

Mặc cho bữa tối đầy ắp trước đó với Bee, tôi ngấu nghiến hết đồ ăn sáng. Bee ăn nhẹ vài món trong khi tôi không ngừng đổ nước lọc vào ly cô ấy. "Làm sao cậu có thể chịu đựng tốt hơn mình chứ?" Cô ấy càu nhàu.

"Ai biết chứ, đây là lần đầu tiên mình thật sự uống rượu đó."

Bee tiếp tục nhâm nhi ly nước.

"Vậy chúng ta phải làm cả ca đêm nữa hả?" Tôi hỏi.

"Chúng ta làm ca xoay vòng với một nhóm khác. Tuần tới sẽ cậu sẽ làm ca đêm."

"Vậy, cả ba chúng ta là một nhóm..."

"Chúng ta là nhóm A. Và nhóm ba người phụ nữ khác là nhóm B." River gặm miếng bánh mì với sự thích thú.

Bee lẩm bẩm điều gì đó khi nhắm mắt lại và thổi vào làn khói nóng từ ly cà phê. Bữa ăn của cô ấy bao gồm chủ yếu là đồ uống.

Tôi nhìn River. "Tại sao hôm nay cô tốt với tôi vậy?"

"Cô nghĩ này là tốt ấy hả?" Cô ấy húp cạn ly cà phê. "Này, cô gái, cô có bạn bè kiểu gì vậy hả?"

Tôi nói ngay điều đầu tiên chạy qua đầu. "Một con medo bông."

"Và con mèo tên là Cat." Bee thêm vào.

River khịt mũi. "Đây không phải là tốt bụng. Đây là chuyên nghiệp và thân thiện. Cả ba chúng ta phải cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ giao hàng hiệu quả. Nếu một trong các cô không hoàn thành công việc, tôi là người phải tiếp quản phần còn lại. Và tôi không thích điều đó. Cho nên ăn cho xong đi."

Tôi quay sang Bee, và chỉ về phía River bằng nĩa, "tôi thích cô ấy."

Bee nhún vai. "Tốt thôi. Tôi bây giờ không thích ai cả."

Tôi kết thúc bữa ăn khi Bee vẫn còn đanh xì xụp với ly cà phê. Đúng 6h50, River vỗ hai tay và dẫn chúng tôi ra bếp như gà mẹ. Chúng tôi đến trước bàn làm việc của Miriam đúng 6h58 với một Bee gần như đứng thẳng và một River khá khó chịu. Còn tôi? Đang thẩn thơ nghĩ đến số tiền tip của ngày hôm nay.

Buổi sáng trôi qua nhanh chóng. Tôi bắt gặp River vài lần và Bee một lần. Cô ấy trông vẫn còn nhợt nhạt và không đứng vững lắm, khi cười gượng gạo với tôi, còn tôi thì giơ ngón tay cái lên cổ vũ cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store