12 Chom Sao Va Lop Z
Chap 3Kim Ngưu cảm giác thời gian như chậm lại. Mặt đất dưới chân cô bất ngờ trượt đi khi cô mất thăng bằng trong dòng người hỗn loạn. Trong tích tắc, cô chỉ kịp nghĩ đến một điều duy nhất: "Chết rồi, lần này chắc chắn mình sẽ tiếp đất bằng... mặt."Cô nhắm tịt mắt lại, sẵn sàng chuẩn bị tinh thần cho cú va chạm....Nhưng...Không có cảm giác đau đớn nào. Không phải đất cứng, cũng chẳng phải sỏi đá. Thay vào đó là một cảm giác mềm, ấm và... hình như có tiếng thở?– "Ơ... lạ nhỉ." – Kim Ngưu mở mắt, thì thào như nói với chính mình. – "Sao lại không đau?"Cô ngước nhìn lên, thấy trời xanh ngắt và những tán cây đung đưa nhẹ trong gió. Trong một khoảnh khắc mơ hồ, cô nghĩ: "Không lẽ... mình lên thiên đường rồi?"Đang định bật khóc vì xúc động thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên, như tạt thẳng gáo nước lạnh vào giữa ảo tưởng:– "Cậu đang đè lên người tôi."Giọng nam, trầm và rõ ràng từng từ một.Kim Ngưu khựng lại. Cô cảm nhận được lúc này – rõ ràng – là mình đang nằm lên một cơ thể người khác. Bàn tay vội vàng chống xuống, cô bật dậy, hoảng hốt quay lại nhìn.Một chàng trai với ánh mắt sắc lạnh đang ngồi dậy, phủi lại áo khoác như thể vừa bị dính một đám bụi không mong muốn. Mái tóc đen rũ xuống nửa trán của Thiên Yết đầy vẻ bí ẩn. Anh không nói thêm lời nào, chỉ đứng dậy, sửa lại cổ áo đồng phục và quay lưng bước đi.– "Tớ... tớ xin lỗi! Tớ không cố ý!" – Kim Ngưu vội cúi đầu, mặt đỏ ửng như trái cà chua chín.Anh dừng bước, không quay lại, chỉ để lại hai từ:– "Phiền phức."Rồi tiếp tục đi về phía dãy nhà chính.Kim Ngưu đứng như trời trồng. Cô cảm thấy mặt mình nóng ran, không rõ là vì xấu hổ hay giận. Một luồng suy nghĩ quay cuồng trong đầu cô:"Phiền phức? Đẹp trai mà chảnh thấy sợ. Người ta xin lỗi đàng hoàng rồi còn gì..."Trước khi cô kịp phản ứng gì thêm, một bàn tay đập nhẹ vào vai cô.– "Suy nghĩ đủ chưa? Đi vô lớp thôi" – Nhân Mã nhếch môi cười, vẻ mặt không giấu nổi sự tò mò.Kim Ngưu chỉ thở dài một hơi, lẩm bẩm:– "Đi thôi."Cả hai cùng sánh bước về phía lớp học, để lại phía sau lưng ánh nắng đầu ngày trải dài trên sân trường ZODIAC, nơi mọi câu chuyện mới chỉ vừa bắt đầu.________________Trong lớp Z – cuộc đối đầu âm thầm giữa Song Ngư và Sư TửLớp học vẫn còn ồn ào bởi không khí nhập học đầu năm. Song Ngư vừa bước vào thì ánh mắt lập tức chạm phải ánh mắt của Sư Tử – kẻ vừa đụng cô ở cổng trường đang là người ngồi ở bàn gần cửa sổ, ánh nắng chiếu hắt lên mái tóc màu mật ong nổi bật.Khoảng cách giữa họ không xa, nhưng cảm giác như có một luồng điện căng thẳng chạy ngang qua không gian.Song Ngư nhíu mày, ánh mắt điềm tĩnh nhưng không né tránh.Sư Tử chống cằm, môi cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt đầy thách thức, ánh nhìn chẳng hề giấu sự đánh giá.Không ai nói lời nào, nhưng sự im lặng ấy lại nặng nề hơn bất kỳ cuộc tranh cãi nào.Xung quanh, một vài bạn học đã để ý thấy... ánh nhìn "kỳ lạ" giữa hai người.Thiên Bình liếc sang Song Tử, khẽ nói nhỏ:– "Hai người họ... chắc không đánh nhau đâu nhỉ?"– "Đoán xem." – Song Tử bật cười, khoanh tay dựa ghế, giọng như người xem kịch.Ở góc khác, Cự Giải đang cùng Xử Nữ sắp xếp lại sách vở.– "Lớp mình đông thật đấy." – Cự Giải nhẹ giọng.Bỗng, một giọng nói dõng dạc vang lên từ cửa lớp:– "Tất cả ổn định vị trí."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store