10 Cases
Sunggyu đã hiểu được rằng Woohyun không thật sự mạnh mẽ như cách cậu xuất hiện trước mọi người. Tất cả đều chỉ là diễn. Cậu rất mỏng manh và dễ bị tổn thương chỉ bởi một suy nghĩ đơn giản, cậu hy vọng và kì mong quá nhiều. Một trong những lần như thể là trong giai đoạn quảng bá Be Mine.Các thành viên Infinite đang tham gia quay cho Sesame Play cũng như chuẩn bị cho lần comeback sắp tới chính là cho ra full album đầu tiên của nhóm. Mọi người ai cũng căng thẳng, có lịch trình bên Nhật, chuẩn bị với khối lượng công việc gấp đôi cho comeback, rồi ghi hình cho show thực tế trong cùng một thời gian. Để hoàn thành tốt tất cả, họ vẫn vui vẻ nhưng với lịch trình dày đặc cơ thể trở nên kiệt sức.Woohyun là thành viên bị ảnh hưởng nhiều nhất và Sunggyu đã chú ý điều đó.Giọng ca chính không ở nhà trong thời gian dài để chuẩn bị với mọi người, cậu bị mắc kẹt trong chính bài hát solo của mình (cùng với Sunggyu) nhưng trường hợp của cậu tồi tệ hơn, cậu không thể thu âm nó hoàn hảo vì cơn đau rát cổ họng. Đó là một bản ballad và Woohyun cần phải hát tông trầm ấm nhưng rất tệ chúng không thoát ra được và cậu đã làm hỏng bài hát. Cậu chỉ xoay sở thu âm xong một tuần sau đó lại tới tiếp lịch thu bài hát nhóm, Woohyun không thể nào về thăm mẹ kể từ khi họ bắt đầu tập luyện cho comeback.Sunggyu là một leader tốt, anh cố giữ Woohyun lại hỏi lặp đi lặp lại rằng cậu có "ổn" hay "không" và tỏ ra lo lắng cho cậu như thế nào. Nhưng cậu vẫn luôn đáp lại một câu "Em tốt mà hyung"Anh biết cậu không ổn nhưng không có minh chứng nào bắt cậu thừa nhận điều đó.Đó là một tuần trước khi comeback, cái đêm họ từ Nhật về, Sunggyu trở về nhà sau khi kết thúc buổi luyện thanh sớm thì thấy người cùng phòng mình đang khóc dưới chăn. Anh quăng mạnh cái túi của mình, xông thẳng tới người còn lại, ngồi trên miếng đệm đặt dưới sàn, bàn tay vỗ nhẹ trên vai đang run lên của cậu."Hey, Woohyun em ổn chứ"Người trẻ tuổi không có phản ứng vì vậy anh nhẹ nhàng bắt lấy vai, xoay mặt cậu đối diện anh. "Tại sao em lại khóc"Một lần nữa Woohyun không trả lời nhưng nắm chặt lấy bàn tay anh để trên mặt cậu, che toàn bộ khuôn mặt khỏi ánh mắt của nhóm trưởng. Sunggyu thở dài, di rời tay mình khỏi mặt câu, ôm lấy má để ánh mắt cả hai nhìn trực diện vào nhau."Nói anh nghe đi, có chuyện gì đã xảy ra"Woohyun càng chìm sâu hơn vào hỗn đỗn vì mớ câu hỏi. Cậu kéo người Sunggyu lại gần cánh tay, ôm chặt người lớn tuồi, vùi sâu mặt mình vào ngực anh để hít hà mùi hương quen thuộc. "H-hyung~~"Sunggyu biết rằng Woohyun sẽ kể hết với anh mọi vấn đề nhưng điều cần phải có thời gian để vượt qua sự bối rối này. Vì thế anh chỉ vuốt ve nhẹ nhàng tấm lưng người trẻ tuổi và thì thầm nhưng lời dễ chịu trong khi chờ đợi Woohyun bắt đầu tâm sự."Em mệt về điều này""Hmm, mệt về gì cơ?""Luyện tập, nhảy, hát, Infinite, tất cả mọi thứ"Sunggyu dịu dàng chặn mọi lời nói của câu, siết chặt cái ôm, bàn tay vẫn giữ sự vuốt ve nhưng chậm rãi hơn ban đầu. Sunggyu kê sát người vào tai Woohyun, hỏi bằng tông giọng ấm áp.
"Có phải em cũng mệt mỏi về anh đúng không?"Woohyun chớp mắt và đẩy người ra, đôi mắt đỏ hoe của cậu đã trở lại nhìn thẳng vào anh nhưng Sunggyu không còn thấy nỗi buồn như ban đầu mà thay vào đó là một điều gì đó - sự sợ hãi."Không, em không có mệt mỏi vì hyung"Woohyun rên rỉ phản đối, mạnh mẽ lắc đầu."Em bị stress vì mọi thứ, không thể về thăm mẹ, bận rộn tập luyện hằng ngày, thậm chí không có nhiều thời gian ở bên anh trong khi chúng ta ở chung phòng""Vì vậy..." Sunggyu nở nụ cười trên môi."Em đang hờn dỗi với lịch trình của chúng ta và đó là tại sao em bí mật nằm khóc ở đây sao?""Đó là lịch trình tồi tệ và em ghét nó"Câu trả lời làm cho Sunggyu bật cười, thấy bạn trai bĩu môi và đang hờn dỗi vớ vẫn về moi thứ thật sự rất đáng yêu a. "Anh nhớ e từng nói vẫn ổn với lịch trình dày đặc này, không có gì tệ lúc đó và vẫn cố gắng hết mình vì Infinite""Em có nói nhưng là em sợ"Sunggyu hướng mày, gởi ánh nhìn đầy thắc mắc về phía bạn trai."Đây sẽ là cơ hội cuối cùng của chúng ta, nếu chúng ta không chiến thắng, nó sẽ là kết thúc, của Infinite và là cũng như..."Những giọt nước mắt lại rơi trở lại, Sunggyu cúi người xuống nhanh chóng hôn lên đôi mắt cậu."Chúng ta sẽ không gặp nhau nhiều như giờ"Sunggyu thở hắt "Tại sao chúng ta sẽ không?"Cậu thở dài khi tay anh đang bao bọc quanh thắt lưng bạn trai và đặt đầu cậu lên ngực mình."Khi Infinite kết thúc, anh có lẽ sẽ cố gắng để solo"Woohyun thì thầm trên ngực người lớn tuổi, bàn tay đang nghịch áo anh làm hằn lại những vết nhàu nhĩ. "Có lẽ em cũng vậy và chúng ta sẽ có lịch trình riêng. Chúng ta sẽ không có thời gian gặp nhau như giờ và cũng khó có thời gian để gặp. Và có lẽ em sẽ không có cơ hội để ôm anh như lúc này.""Tại sao em lại suy nghĩ nhìu như vậy, Hyunie"Sunngyu ôm lấy má người trẻ tuổi, kéo người cậu lên để khuôn mặt họ rơi vào đôi mắt nhau. "Em biết anh sẽ không bao giờ rời xa em, thậm chí có cách xa, anh sẽ vẫn tìm cách quay về gặp và ôm em như thế này" Anh không bao giờ nói những câu ngọt ngào nhưng trước một Woohyun đang chịu tổn thương như thế này anh phải vậy. Thực tế, anh sẽ làm bất kì điều gì để nụ cười bạn trai quay trở lại. "Anh đã nói với em trước đó phải không? Nhớ những gì chúng ta đã đồng ý khi bắt đầu hẹn hò"Anh giữ im lặng và đợi người trẻ tuổi nói ra lời hứa của họ. Anh dám chắc trăm phần trăm rằng cậu không bao giờ quên lời hứa đó, để nhắc cậu giữ và tin tưởng vào nó. "Infinite không phải là sợi dây liên kết chúng ta mà đó là định mệnh và tình yêu""Cậu bé ngoan"Sunggyu mỉm cười, xoa đầu người nhỏ tuổi trước khi kéo người cậu lên đặt lên môi nụ hôn ấm áp. "Bây giờ, anh muốn em hứa thêm một điều nữa"Woohyun gật đầu, đợi nhóm trưởng tiếp tục."Hứa với anh rằng em sẽ không khóc một mình như thế này, khi có vấn đề gì phải nhất định tìm anh. Được chứ?"Woohyun ậm ự với câu trả lời, cúi xuống hôn bạn trai một lần nữa, nụ hôn sâu hơn. Cậu dứt người ra kéo người lớn tuổi sát lại gần, đặt toàn bộ trọng lượng vào hõm cổ, hít mùi hương dễ chịu từ anh. "Em vẫn còn lo lắng về comeback, và về nhóm. Nhưng em tin tưởng anh rất nhiều.""Chúng ta sẽ ổn thôi, tin anh"Woohyun biết mình có thể dựa vào người lớn tuổi, điều anh nói trở thành hiện thực sau vài tuần quảng bá. Khi đầu tháng 9, Be Mine nhận chiếc cúp đầu tiên cũng như lần đầu chiến thắng của Infinite.Sau khi Sunggyu trở về từ cuộc phỏng vấn, anh đã bị Woohyun ôm chặt lúc mới vừa bước vào phòng thay đồ."Anh nói đúng hyung, anh đã giữ lời hứa"Sunggyu mỉm cười hạnh phúc trước ánh mắt chân thành ấy, yêu lắm cách cậu vùi đầu vào ngực mình và cánh tay ôm chặt lấy thắt lưng anh. Nhẹ nhàng anh đặt lên đầu cậu nụ hôn và cười thầm."Không chỉ anh mà là chúng ta""Em biết, em sẽ không mất anh, đánh mất Infinite"Sunggyu gật đầu, nhìn sâu vào mắt người trẻ tuổi đang lan tỏa hạnh phúc khắp phòng."Em nói đúng, chúng ta vẫn là Infinite"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store