ZingTruyen.Store

1 Dong Truyen Thoi Mien


Bắp thịt Vương Kiến Quốc bóng loáng mà nhẵn nhụi, Lý Vân Thiên một bên thao một bên xoa cơ ngực y.

"Ngươi toàn thân cao thấp đều nhẵn bóng, là trời sinh sao?" Lý Vân Thiên hỏi.

"A... Không phải, bởi vì thường thường... có Kiện mỹ biểu diễn, ách... bôi dầu mà có mao sẽ rất khó coi..." Vương Kiến Quốc thở hổn hển trả lời, cặp đùi tráng kiện mở ra, toàn thân cao thấp chỉ có cái mông không phải màu đồng thì đang hàm chứa phân thân của Lý Vân Thiên.

Lý Vân Thiên sờ sờ thịt trụ tinh thần phấn chấn của y, cười lạnh nói: "Kiện mỹ biểu diễn yêu cầu ngươi cạo sạch mao chỗ này sao?" Tay hắn chuyển qua nơi hai người kết hợp, mông Vương Kiến Quốc cũng thập phần sạch sẽ, một cọng mao cũng không có.

Lý Vân Thiên dùng một ngón tay cắm vào huyệt động đang thừa nhận dục vọng của hắn, Vương Kiến Quốc ăn đau kêu một tiếng.

"Phía sau cũng sạch sẽ, ngươi cũng từng mở đùi ra như vậy để người khác giúp ngươi cạo sao?"

Vương Kiến Quốc bồi hồi giữa thống khổ cùng khoái cảm, gắt gao nhắm hai mắt, kịch liệt thở hổn hển, "Không, là ta tự mình... A... Dùng... Dùng mật wax..."

Ngón tay trong hậu huyệt móc gảy, khi rút ra mang theo tràng dịch bạch sắc đặc sệt. Phân thân mạnh mẽ đâm vào, khiến thân thể Vương Kiến Quốc một trận rung động.

"Vì cái gì, một nam nhân bình thường lại tự tẩy giang mao của mình?"

Vương Kiến Quốc mặt trướng đỏ bừng.

"Đại thúc, nói a, ngươi xem 'Tiểu huynh đệ' của ta đang kiểm tra thân thể ngươi, nhưng thói quen thường ngày của ngươi cũng là nội dung ta cần biết. Cái gì cũng phải rõ ràng, ta mới thuê phòng của ngươi được chứ."

Thưởng thức bị thay đổi, Vương Kiến Quốc đành phải mở miệng trả lời vấn đề "chính đáng" của Lý Vân Thiên.

"Có đôi khi cảm thấy phía sau thực ngứa... Ân... Đưa tay ra sau gãi lại cảm thấy mao phía sau vướng víu... Cho nên..."

"Trách không được mông đại thúc so với những người ta từng thao lỏng hơn một chút, ta còn tưởng tuổi lớn, bắp thịt lỏng chứ. Đại thúc chưa từng bị người khác tiến vào sao?" Lý Vân Thiên không nghĩ tới mình cư nhiên đụng phải một số 0 ẩn, có lẽ vì hoàn cảnh xã hội lúc đó, y cũng không cảm thấy bản thân thích bị nam nhân tiến vào, nên vẫn kết hôn sinh con.

"Không có... Trước giờ phòng chưa từng cho thuê..." Vương Kiến Quốc thở hổn hển nói.

Đáp án có chút xuất hồ ý liêu làm cho Lý Vân Thiên bật cười.

Lúc này, Vương Kiến Quốc hô hấp càng thêm dồn dập, sắc mặt y đỏ bừng, bởi vì khoái cảm xông thẳng vào óc mà sắc mặt hoảng hốt, y gầm nhẹ một tiếng, phía sau kịch liệt co rút, bắn ra.

Vương Kiến Quốc không bị thay đổi độ mẫn cảm lại vì Lý Vân Thiên sáp nhập mà khoái cảm liên tục, thậm chí lần đầu tiên tiếp nhận côn th*t nam nhân đã bị sáp bắn, điều này làm cho nội tâm Lý Vân Thiên phi thường có cảm giác thành tựu.

Lý Vân Thiên không có tiếp tục làm tiếp, dù sao kiện mỹ giáo luyện còn hai người con trai, cần hắn "kiểm tra".

Hắn buông hai chân Vương Kiến Quốc vì cao trào mà vô lực, rời khỏi người y. Nhìn Vương Kiến Quốc hai chân mở lớn nằm trên phản, tám khối cơ bụng đều là JING 'YE bị sáp bắn ra, Lý Vân Thiên vừa lòng gật gật đầu.

"Tiểu, tiểu huynh đệ... Kiểm tra đủ tư cách rồi sao?" Vương Kiến Quốc suyễn khí, chậm rãi hỏi.

"Ta đại khái kiểm tra không tệ, có điều còn cần thêm một bước nữa. Đại thúc còn chưa kiểm tra 'rót thủy dược', cũng chưa thử nghiệm công dụng của đại thúc, ta không biết kết quả sẽ thế nào a." Lý Vân Thiên vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Kiểm tra rót thủy dược? Công dụng?" Vương Kiến Quốc thập phần nghi vấn.

"Không sai a, đại thúc ngươi có phải đã quên rồi không, người thuê phòng cần trút hết JING 'YE vào trong cơ thể chủ nhà, nếu khi đó chủ nhà có thể cao trào, lúc đó mới chứng minh gian phòng thích hợp ở lại. Mà công dụng, chính là khách trọ đến nhà chủ nhà, muốn sử dụng chủ nhà thế nào cũng được, chỉ dùng làm người làm vườn, đầu bếp hay vật phẩm hữu ích, hoặc chỉ đơn thuần là làm công cụ tiết dục."

Vương Kiến Quốc bừng tỉnh đại ngộ, "A, thật có lỗi thật có lỗi, ta cư nhiên quên chuyện này." Y xấu hổ, "Tiểu huynh đệ thật sự ngượng ngùng a, trước khi ngươi rót vào ta đã cao trào, có phải đã không có tư cách để ngươi sử dụng?"

"Chỉ là một mình ngươi đương nhiên không thừa nhận nổi ta, ngươi có thể tìm giúp đỡ mà, nói không chừng ta 'kiểm tra' đến người khác, các ngươi sẽ hợp cách a." Lý Vân Thiên cười nói.

Vương Kiến Quốc ánh mắt sáng ngời, "Ý kiến hay!"

Y quay đầu bò xuống phản, thể lực khôi phục cực nhanh làm Lý Vân Thiên thập phần tán thưởng, như vậy chút nghỉ ngơi một hồi là có thể tiếp tục bị hắn thao.

Kiện mỹ giáo luyện đi đến một gian phòng khóa, tìm chìa khóa mở cửa phòng.

"Con trai lớn của ta tạm thời không ở nhà, con trai nhỏ ngày hôm qua về không biết sao lại bắt đầu sốt, nếu tiểu huynh đệ ngươi không chê trước kiểm tra con trai nhỏ đi, tuy rằng nhiệt độ cơ thể khá cao, thân thể nó cường tráng, nói không chừng vận động có thể khỏe lại sớm."

Lý Vân Thiên qua đi nhìn, người ngủ say dưới chăn dày, không phải tiểu ca chuyển phát nhanh Vương Lập Hải sao!

Về nguyên nhân phát sốt, cũng hiển nhiên nhất thanh nhị sở, hôm qua hắn ở bên ngoài thao Vương Lập Hải lộ ra trọn vẹn cả một buổi chiều, nhiệt độ không khí đầu xuân tiết còn rất thấp, thời gian dài lõa lồ khiến toàn thân y lạnh thấu. Hơn nữa thống khổ khai bao cùng vết thương sưng đỏ còn bị nứt phía sau, không sinh bệnh mới là lạ!

"Không có vấn đề gì chứ, con ngươi còn đang sinh bệnh a." Lý Vân Thiên do dự hỏi.Vương Kiến Quốc do dự một chút, vẫn mở miệng: "Dù sao thuê phòng mới là chính sự... Nam hài tử thân thể khỏe mạnh, không thành vấn đề!"

Nếu thân sinh phụ thân đều nói như vậy, hắn còn khách khí làm gì? Lý Vân Thiên xốc chăn trên người Vương Lập Hải lên, Vương Lập Hải bởi vì phát sốt mà mặt đỏ bừng lông mi run rẩy, gian nan mở mắt.

"Lý tiên sinh, sao ngươi lại tới đây?" Y suy yếu hỏi, biểu tình vốn như ánh mặt trời lúc này hơn chút yếu ớt.

"Nghe nói ngươi sinh bệnh, ta đến thăm ngươi." Lý Vân Thiên nói bừa.

"Lý tiên sinh ngươi thật khách khí quá." Vương Lập Hải cảm kích nói.

"Việc dùng thử còn làm được không?" Lý Vân Thiên làm bộ sốt ruột, "Mấy thứ kia ta cần dùng gấp, nếu không thể nhanh chóng thử hết..."

Vương Lập Hải khẽ cắn môi, "Lý tiên sinh, không sao, không cần băn khoăn về cơ thể ta, ta sẽ tận lực giúp ngươi thử hết, sẽ không trì hoãn chính sự của ngươi."

"Vậy sao, vậy thật tốt quá." Lý Vân Thiên vui vẻ nói, "Vừa lúc ta đến thuê phòng nhà ngươi, cần kiểm tra trạng huống thân thể chủ nhà, hôm nay tiến hành cả hai việc đi."

"Như vậy... A." Vương Lập Hải bất tri bất giác bị Lý Vân Thiên thôi miên ngơ ngác nói.

"Quy tắc cụ thể để phụ thân ngươi nói cho ngươi nghe, hiện tại trước đi rửa sạch thân thể một chút đi, một hồi kiểm tra bị ta thấy thứ bẩn thỉu gì đó sẽ thực phức tạp a."

Vương Kiến Quốc trần trụi hoàn toàn đi tới, truyền thụ cho con trai "thường thức" Lý Vân Thiên vừa dạy cho y.

Nhìn một phụ thân dạy con trai làm thế nào dùng mông khiến khách trọ vừa lòng, cảnh tượng này quả thực rất thú vị! Lý Vân Thiên trong mắt cơ hồ tỏa ánh sáng.

"... Phải để khách trọ rót 'dịch thể kiểm tra', cũng chính là JING 'YE vào cơ thể ngươi đồng thời chính ngươi cũng phải đạt cao trào." Vương ba ba vừa giảng, vừa quỳ trên mặt đất nhếch mông chỉ vào hậu huyệt của mình làm mẫu cho con trai.

"Có lẽ sẽ rất khó a, bởi vì đang sinh bệnh thể lực của ta không tốt lắm, vạn nhất ta bắn trước sẽ làm Lý tiên sinh thất vọng." Vương Lập Hải nghiêm túc lo lắng tính khả thi.

"Nếu ngươi cũng không được, cũng chỉ đành gọi đại ca ngươi về." Vương Kiến Quốc cau mày.

"Hơn nữa ta còn phụ trách nghiệm hóa đống hàng hóa của Lý tiên sinh..." Vương Lập Hải cảm thấy nhiệm vụ này rất nặng.

"Khi tiểu huynh đệ sáp vào thì dùng sức co rút PI 'YAN của ngươi, hắn đại khái sẽ nhanh bắn 'thể dịch kiểm tra ' vào trong cơ thể ngươi đi." Vương Kiến Quốc ra chủ ý cho y.

"Ta tận lực kiên trì." Vương Lập Hải tựa hồ hạ quyết tâm, biểu tình kiên nghị nói.

Vương Lập Hải phát sốt chỉ mặc quần lót lắc lắc lư lư đứng lên, "Không có biện pháp, chính sự quan trọng hơn, phải đợi ta rửa sạch thân thể thật sự là thất lễ, mời tạm thời kiểm tra thân thể cha ta lần nữa để giải buồn đi."

Khi Vương Lập Hải sắc mặt tái nhợt ra khỏi phòng tắm, Lý Vân Thiên đang ngồi trên sô pha, Vương Kiến Quốc quỳ trước mặt hắn dùng miệng hàm chứa phân thân hắn.

"Cái miệng nhỏ phía trên của chủ nhà đại thúc coi như không tồi." Hắn đánh giá, vẫn không nhúc nhích mặc đầu Vương Kiến Quốc chuyển động trước sau.

"Lý tiên sinh vừa lòng là tốt rồi." Vương Lập Hải mới tự quán tràng cho mình, thấy miệng phụ thân đang bận rộn, lập tức đón lời thay.

Lý Vân Thiên vẫy tay, Vương Lập Hải vội vàng đi qua.

"Cho ta xem nơi ngươi sẽ bị sử dụng."

Vương Lập Hải theo lời mà làm.

Hậu huyệt hôm qua mới bị tiến vào vẫn tươi màu hồng phấn, lúc này bởi vì bị súc ruột mà hơi sưng đỏ, đang bất an hé ra hợp lại. Vương Lập Hải cố sức giương mông lên, hai đùi mở rộng, cơ hồ không có gấp khúc, đầu bởi vậy mà trúc hạ xuống đất.

Ngón tay Lý Vân Thiên vuốt ve cái mông nhẵn nhụi, nếp uốn chật hẹp thập phần mẫn cảm, bị đụng tới liền lập tức như bị chấn kinh mà co rút.

"Thoạt nhìn còn có thể." Lý Vân Thiên bắt bẻ nói, hắn quay qua vỗ vỗ đầu Vương Kiến Quốc vì phân thân xuất nhập mà hai má đều phồng lên, "Đại thúc ngươi thấy sao? Con ngươi có cái mông không tệ a."

Vương Kiến Quốc nhẹ nhàng quay đầu qua, còn không quên dùng đầu lưỡi liếm đỉnh 'Lý Vân Thiên'. Sắc mặt y ửng đỏ, nhìn con trai dùng tư thế thấp hèn ghé vào trước mặt người khác như vậy, tựa hồ làm cho y hưng phấn.

Vương Lập Hải nhẹ nhàng rên rỉ.

Phụ thân y quang lõa quỳ trên mặt đất vì nam nhân này làm khẩu giao, mà y cũng tứ chi mở rộng tùy ý hắn phẩm ngoạn...

Lý Vân Thiên nâng chân đạp lên mông Vương Lập Hải, toàn thân cao thấp nơi này là có thịt dày nhất cũng rất co dãn, bàn chân đạp lên thịt mông như cuộn sóng mà nhô lên.

Bản thân tựa hồ bị coi như sinh vật chỉ có mông... Vương Lập Hải trong lòng nghĩ.

Lý Vân Thiên lấy ra vật phẩm tình thú mình mang tới.

"Đây là thứ cần đeo thời gian dài mới có tác dụng a, chỉ bị đùa bỡn cỡ này, đã là phi thường ôn nhu." Hắn nói với Vương Lập Hải, "Bởi vì sinh bệnh nên giảm bớt yêu cầu cho ngươi, cũng không trách phạt 'công năng bộ vị' của ngươi, mong ngươi tiếp nhận hảo ý của ta, và mau chóng khỏe lại!"

Vương Lập Hải quỳ trên sàn đầu hơi nghiêng, xuyên qua giữa hai chân nhìn đến thứ sắp dùng trên mình —— đó là một trang bị mới lạ, đó là đạo cụ trường điều trạng (?) cao su màu da, một đầu thô to như là phân thân giả, một đầu khác là cái ống rất nhỏ, giữa hai đầu rất nhẵn nhụi.

"Lý Vân Thiên thật sự quá khách khí!" Vương Lập Hải cảm kích nói.

Lý Vân Thiên đưa đạo cụ đến trước mặt Vương Lập Hải, "Tự mình liếm ướt nó đi, nếu dùng dầu bôi trơn sẽ rất dễ trượt ra khỏi PI 'YAN của ngươi, sẽ làm ta thực khó xử."

Vương Lập Hải ngoan ngoãn ngẩng đầu, vươn đầu lưỡi. Lý Vân Thiên nhét phân thân giả thô to trong miệng y.

"Ngô..." Vương Lập Hải hừ một tiếng.

Lý Vân Thiên vuốt đầu Vương Lập Hải, "Ngậm sâu một chút... Đúng rồi, nếu có thể vào tới yết hầu của ngươi, ta sẽ thực vui vẻ."

Vương Lập Hải cố gắng áp cảm giác buồn nôn xuống, y tắc cao su chế phẩm thô to lấp đầy trong miệng.

Lý Vân Thiên cơ hồ thấy được cổ Vương Lập Hải phồng ra một vòng... Bị vật thô to như thế chặn cả yết hầu, căn bản vô pháp hô hấp, Vương Lập Hải sắc mặt đỏ lên, trước mắt dần mơ hồ, y thậm chí cảm thấy khoái cảm khinh phiêu phiêu.

Thân thể vẫn còn bị virus tàn phá ngược lại vì dễ dàng suy yếu mà càng có thể cảm nhận được cảm giác sắp chết.

Lý Vân Thiên nhanh chóng rút đạo cụ ra, nhìn Vương Lập Hải kịch liệt ho khan, nước mắt nước miếng của y đều rơi xuống sàn, huyệt động phía sau cũng kịch liệt co rút.

Vương Kiến Quốc mang theo ánh mắt lo lắng liếc qua.

Lý Vân Thiên ý bảo Vương Kiến Quốc hé miệng, phân thân còn mang theo nước miếng lui ra ngoài. Hắn đi qua, ngồi xổm bên người Vương Lập Hải.

"Ta thực vui vẻ." Lý Vân Thiên lẳng lặng nói.

Vương Lập Hải vẫn còn thở hổn hển, y nâng mắt nhìn Lý Vân Thiên, ánh mắt dịu ngoan, ba quang liễm diễm.

"Rất ít người có thể vào thời khắc tử vong tới gần lại vẫn duy trì tín nhiệm với ta. Rõ ràng có thể tự mình rút ra, không phải sao?" Lý Vân Thiên cười khẽ, hỏi.

"Bởi vì... Khụ, khụ khụ Lý tiên sinh nói làm như vậy ngươi sẽ thực vui vẻ..." Vương Lập Hải nói, thân thể y còn đang ho khan, nhưng khuôn mặt lại vì nội tâm khoái hoạt mà sáng sủa lên.

"Đúng vậy, ngươi làm được." Đối mặt người như vậy, cho dù là vì bị thôi miên mà coi mình trọng yếu như thế, Lý Vân Thiên cũng vô pháp chống cự mà cảm động.

"Muốn ở bên ta không? Trở thành nô lệ của ta." Lý Vân Thiên nghiêm túc hỏi.

"Nô lệ?" Vương Lập Hải có chút giật mình, "Ta chỉ là... Lý tiên sinh, ta..."

Lời Vương Lập Hải nói dần nhỏ xuống.

"Phải không, không muốn thì thôi vậy, ta nói đùa thôi." Lý Vân Thiên nhìn không ra có gì thất vọng, vẫn ôn hòa cười.

Hắn xoay người, túm chăn mỏng khoát trên sô pha tới, phủ lên người Vương Lập Hải.
Lý Vân Thiên ôm Vương Lập Hải về phòng ngủ của y.

"Dưỡng tốt thân thể đi."

Khi xoay người bỏ đi, tay áo Lý Vân Thiên bị kéo lại.

Ánh mắt Vương Lập Hải hướng về đạo cụ tình thú bị ném ở phòng khách, "Còn chưa dùng thử..."

"Không cần." Lý Vân Thiên nói.

Vương Lập Hải trợn to hai mắt, bởi vì sinh bệnh mà ánh mắt thoạt nhìn có vẻ ướt sũng đáng thương hề hề.

"Vì cái gì, ta khiến Lý tiên sinh thất vọng rồi sao? Tiểu huyệt của ta không đủ xuất sắc, động tác của ta không đủ động lòng người... Ta còn có thể tiếp tục thử dùng, nhiều đạo cụ như vậy có thể cần dùng rất lâu. Hay... Bởi vì ta không đáp lại lời mời của Lý tiên sinh?"

Lý Vân Thiên cúi đầu, đối diện với Vương Lập Hải.

"Bởi vì ta không muốn đáp lại tín nhiệm ngươi giao phó cho ta."

Vương Lập Hải nghi hoặc nhìn hắn.

"Bởi vì tin tưởng ta vô luận thế nào cũng sẽ không tổn thương ngươi, cho nên mới không chút cố kỵ đối đãi thân thể mình như vậy. Ngươi như vậy khiến ta không tìm được gì tương ứng để hồi báo, nếu chỉ là lấy lập trường một khách hàng, một khách trọ... Hoặc là một bằng hữu."

Vương Lập Hải vội vàng nói: "Ta không cần hồi báo."

Lý Vân Thiên thở dài, hắn xốc chăn Vương Lập Hải lên, ôm y vào trong ngực.

"Là bởi vì ngươi thích ta sao?" Lý Vân Thiên hỏi.

Vương Lập Hải mê mang ngẩng đầu.

"Nếu vào lúc chưa có cảm tình gì liền quyết đoán ra tay, ta tuyệt đối sẽ không do dự." Lý Vân Thiên nói với Vương Lập Hải đang nghe mơ mơ hồ hồ, "Đáng tiếc ta muốn tìm không phải là ái nhân, cho nên thả ngươi tự do mới là lựa chọn tốt nhất."

Tay Lý Vân Thiên trong chăn theo đường cong trên lưng Vương Lập Hải trượt, rất nhanh tới chỗ trũng. Nơi đó ướt át, bởi vì thân thể phát sốt mà nóng rực không chịu nổi. Vương Lập Hải gắt gao ỷ trong ngực Lý Vân Thiên, bởi vì ngón tay sáp nhập mà rung động.

"Thân mình bị ta khai phá mà thích nam nhân cũng có thể đi tìm một người có thể đáp lại ngươi."

Lý Vân Thiên vỗ vỗ mông y. "Ngủ đi, sau khi tỉnh lại hết thảy sẽ lại tốt đẹp."

"Sau khi ta tỉnh lại, còn có thể gặp Lý tiên sinh chứ?" Vương Lập Hải hỏi.

Lý Vân Thiên trầm mặc đáp lại.

"Lý tiên sinh đề nghị cho ta làm nô lệ của ngươi, cũng không phải nói đùa đi?" Vương Lập Hải oa trong ngực Lý Vân Thiên lại ngẩng đầu lên, "Nếu là lập trường một khách quen, một khách trọ, hoặc là một bằng hữu, Lý tiên sinh không thể đáp lại ta, vậy trở thành nô lệ của ngươi có phải là có thể ở cạnh ngươi hay không?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store